Phó Viễn Xuyên nhìn thấy hình ảnh thu nhỏ của mình trong mắt tiểu nhân ngư, anh cười nhẹ một tiếng, dịu dàng xoa tóc tiểu nhân ngư, nói: “Đi thôi, đi làm mực trước đã.”
Để mực xiên nướng chín cũng phải cần có thời gian.
“Được.”
Số xiên mực có thể làm được rất nhiều, bởi vì không biết chắc tiểu nhân ngư thích ăn loại nào hơn, nên ngoại trừ rau củ ra, những thứ khác anh đều mua mỗi cái một ít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT