Sau Khi Sống Lại Liên Hôn Với Chú Của Nam Chính

Chương 95: Thời kỳ sự nghiệp lên cao của chàng tiên


2 năm

trướctiếp

Đại lão đầu bảng lại là chồng của streamer?

Thụy đại thần cũng không ngờ An Nhu sẽ nói trắng ra như vậy. Dừng ba giây xong liền nhớ lại cái bài đăng của An Nhu.

Hình như cậu đã từng công khai chuyện mình có chồng rồi.

“Là anh Mạc, cái người mà em đăng lên Weibo đấy à?” Thụy đại thần hỏi, cũng giải thích với khán giả luôn.

“Vâng.” An Nhu xấu hổ gật đầu, còn không quên khen một câu: “Ảnh nhìn đẹp trai lắm phải không ạ?”

Thụy đại thần có chút dở khóc dở cười. Mặc dù lúc ấy Thụy đại thần không xem kỹ hình, nhưng mười biệt thự mèo kia thì rất đẹp.

Livestream suốt gần hai tiếng đồng hồ với với Thụy đại thần. Số người xem livestream đã vượt quá năm triệu. Mưa bình luận gần như chiếm trọn cả cái màn hình. Thậm chí còn có fan còn bị đá ra trong lúc livestream nữa.

Đây đối với An Nhu đây là khung cảnh rất lớn, không khỏi có chút căng thẳng. Thụy đại thần rất để ý đến An Nhu, điều khiển tiết tấu, cùng chơi game với An Nhu, có vẻ rất điêu luyện.

An Nhu nhớ Thụy đại thần là người có số lượng người xem cao nhất ở Mễ Trảo, đã từng vượt quá ba mươi lăm triệu người xem, phá vỡ kỷ lục số lượng người xem livestream nhiều nhất ở Mễ Trảo. Nghe nói, đến cả server của Mễ Trảo cũng bị sập.

Thụy đại thần mới đến Mễ Trảo được một tháng mà lập trình viên ở đây tóc rụng ngày một nhiều. Đối với Thụy đại thần, họ vừa yêu lại vừa hận.

Bây giờ là cơ hội để học tập, An Nhu rất quý trọng. Đi theo tiết tấu của Thụy đại thần, quan sát cách làm việc của anh ấy.

An Nhu có lợi không ít từ buổi livestream này. Vừa học được không ít lại vừa được lượng theo dõi tăng vọt. Không chỉ vượt qua ba trăm ngàn mà còn sắp sửa lên đến bốn trăm ngàn.

Đối với các streamer bình thường, đây gần như là lượng tăng trưởng của cả một năm rồi.

Kết thúc buổi livestream, An Nhu lập tức nhắn tin nói cảm ơn Thụy đại thần. Thụy đại thần nhiệt tình rủ An Nhu có thời gian qua đó chơi, còn nói chị Thụy cứ nhắc An Nhu mãi.

Bỏ điện thoại di động xuống, tâm tình An Nhu có chút kích động, tải lại số lượng theo dõi của cậu. Mỗi lần tải lại là tăng đến mấy chục, cảm giác này thật sự quá thoải mái.

Trước khi ngủ An Nhu mới nhớ ra nói với chú chuyện trường học yêu cầu tập chạy.

“Ngày mai có thể phải dậy sớm chút, cũng phải ăn sáng sớm hơn.” An Nhu hơi áy náy nhìn Mạc Thịnh Hoan. Cậu phải thay đổi thời gian thì chắc chú sẽ không thích ứng tốt được.

Nhưng không ngờ Mạc Thịnh Hoan lại tỏ vẻ dửng dưng, sờ đầu An Nhu một cái xong thì liền gỡ đồng hồ treo tường xuống, chỉnh nhanh hai mươi phút rồi treo trở lại.

Vừa hay là hai mươi phút trước giờ mà An Nhu muốn.

An Nhu bất giác mím môi. Biết sắp đến lúc chú đè mình rồi.

Còn mười phút nữa là đến giờ ngủ, Mạc Thịnh Hoan mở điện thoại ra, cho An Nhu xem đôi giày thể thao nhìn có vẻ thoải mái trong điện thoại.

An Nhu ôm điện thoại, trong lòng mềm nhũn. Lúc trước chú cũng như vậy mà chăm sóc cho cậu, bây giờ thì lại càng quan tâm hơn.

An Nhu mất tám phút chọn một đôi giày thể thao. Mạc Thịnh Hoan nghiêng người dựa vào An Nhu, nhìn cậu thiếu niên chọn lựa, rồi cũng chọn thêm một đôi giống vậy theo số đo của mình.

“Hay là… Chúng ta mua thêm mấy bộ đồ đôi nữa nhé?” Mắt An Nhu sáng lên: “Cuối tuần chúng ta ra ngoài chơi sẽ dùng.”

Mạc Thịnh Hoan nhìn An Nhu, nhẹ nhàng hôn lên trán cậu thiếu niên.

Sáng sớm ngày hôm sau, An Nhu tỉnh dậy trong lòng ngực Mạc Thịnh Hoan sớm hơn hai mươi phút. Lúc xuống lầu vừa hay chạm mặt phòng bếp trong nhà đưa thức ăn đến.

An Nhu giúp thím Dương bày đồ ăn lên bàn, nói chuyện sau này phải tập chạy, thím Dương nghe mà đau lòng khôn nguôi.

“Cậu An không ở nội trú, bình thường chạy tới chạy lui cũng mệt lắm rồi. Bây giờ lại phải tập chạy, ngủ cũng ít mất hai mươi phút.”

An Nhu bất đắc dĩ nhún vai, sau đấy liền nghe được trên lầu có tiếng động. Chú cũng xuống lầu sớm hơn hai mươi phút. Có thể là có chút không quen, đôi mắt vẫn còn mang theo mấy phần buồn ngủ.

“Xem ra thím cũng phải điều chỉnh lại thời gian rồi.” Thím Dương suy nghĩ: “Bên phía phòng bếp sau này cũng phải sớm một chút.”

Hôm nay cháo nóng hơn thường ngày. An Nhu hấp ta hấp tấp ăn chút điểm tâm xong liền đến sân tập đúng giờ. Thấy người của hội sinh viên đang điểm danh, chạy mấy vòng về, lại điểm danh rồi kết thúc.

Không ít sinh viên mắt còn lim dim buồn ngủ không muốn chạy. Sau lần điểm danh đầu tiên, nghịch di động một hồi, sau đấy lại điểm danh một lần nữa rồi quay về ký túc xá.

Buổi tập chạy này ngoài việc khiến mọi người ai nấy đều phải dậy sớm hai mươi phút ra thì không còn chút ý nghĩa nào cả.

“Chơi game với các cậu xong, đêm qua tớ kích động cả đêm ngủ không yên luôn.” Tề Trừng sắp không mở nổi mắt nữa: “Sáng sớm hôm nay tớ liền gọi điện cho ba mẹ. Cảm giác như kiểu có thể viết lại chuyện này vào gia phả luôn.”

An Nhu bất đắc dĩ cười một cái.

“Nói chứ, đây là lần đầu tớ thấy Thụy đại thần livestream cùng những streamer khác đấy.” Tề Trừng nhìn về phía An Nhu: “Rốt cuộc cậu với Thụy đại thần có quan hệ thế nào thế? Sao anh ấy lại tốt với cậu vậy?”

“Chúng tớ chỉ vô tình gặp ở Tam Á thôi.” An Nhu nhớ lại, cũng cảm thấy có chút khó tin. Trước giờ cậu cũng chưa từng thấy Thụy đại thần livestream với streamer nào. Sao cậu lại may mắn được đến thế kia chứ?

Cứ cho là hữu duyên gặp, Thụy đại thần chắc cũng gặp phải không ít streamer, nhưng cũng không thấy Thụy đại thần dẫn ai livestream cùng.

Cái vấn đề này càng nghĩ càng thấy kỳ quái. An Nhu suy nghĩ một hồi, vẫn không nhịn mà được gửi Wechat, cẩn thận hỏi Thụy đại thần một chút.

Thụy đại thần trả lời rất nhanh. Câu đầu tiên là liên quan đến chuyện bí mật của Mễ Trảo.

[Tại nền tảng có hoạt động ‘Người cũ dẫn người mới’. Em trong danh sách người mới mà không biết à?]

Tới tận bây giờ An Nhu cũng không nhận được tin tức như vậy. Liên tục hỏi Thụy đại thần có phải nhớ nhầm rồi hay không?

[Không nhầm đâu.] Thụy đại thần trả lời rất nhanh: [Có thể em không biết, sau lưng Mễ Trảo chính là công ty hữu hạn công nghệ thông tin Đại Mao. Khoảng thời gian trước có vị đại cổ đông mới dùng hơn hai trăm triệu đô mua lại 39% cổ phiếu thường loại B, có 57% quyền ra quyết sách, bỏ phiếu. Hoạt động ‘Người cũ dẫn dắt người mới’ này xuất hiện sau khi thay đổi cổ quyền.]

An Nhu không khỏi nhíu mày. Như vậy không phải là tương đương với chuyện Mễ Trảo có ông chủ đứng sau mới rồi sao?

Cậu đang gặp thời đấy à!

[Nói đến vị đại cổ đông này cũng thấy kỳ quái. Những người khác vừa mới nhậm chức ít nhất cũng phải có nhiều thứ thay đổi. Nhưng người này lại không động đến những vị cổ đông nhỏ hay thành viên ban giám đốc, hoàn toàn bảo trì hoạt động cứ như chỉ đầu tư đơn thuần thôi.]

An Nhu phụ họa theo: [Đúng vậy, kỳ thật đó.]

[Bạn anh góp vốn ở công ty Đại Mao, lúc trước nói đến chuyện này, trong đại hội cổ đông, người cổ đông mới này vắng mặt, chỉ tham gia hội nghị qua video đúng một lần thôi. Nghe nói vẫn còn trẻ, vô cùng lạnh lùng cao ngạo. Lúc họp cũng không nói gì, cứ như người đứng xem vậy.]

Đọc đoạn tin nhắn dài Thụy đại thần gửi đến, An Nhu liên hệ trên dưới, cảm giác cứ có chút quen thuộc.

Không tham dự đại hội cổ đông, gọi video cũng không nói chuyện, nhìn trẻ tuổi, cao ngạo lạnh lùng.

Cái này… Sao cứ thấy giống giống chú nhà mình thế?

An Nhu rơi vào trầm tư.

Thật ra thì kiểm tra chú có phải cổ đông mới của Đại Mao hay không cũng rất đơn giản. Chỉ cần xem điện thoại di động là biết ngay. Nhưng An Nhu không muốn kiểm tra điện thoại của Mạc Thịnh Hoan.

Đó là chuyện riêng của chú.

Chú cũng không từng xem vào điện thoại của cậu.

[An Nhu, anh cũng không phải vì hoạt động ‘Người cũ dẫn người mới’ mà cùng livestream với em đâu.] Thụy đại thần tiếp tục gửi tin nhắn đến.

[Chị Thụy rất thích em. Anh cũng vậy. Em là một người bạn có thể cùng kết thân được.] ( truyện trên app T𝕪T )

Trước đó Thụy đại thần từng bị bạn bè bán đứng, hủy hợp đồng với một nền tảng, bị bôi đen một trận. Mặc dù cuối cùng Mễ Trảo cũng kí với anh ấy, nhưng anh ấy lại mất một phần phí ký hợp đồng, cũng sẽ không vì báo đáp nền tảng mà chuyển sang dẫn người mới.

Lưu lượng của đại thần còn đó. Dù Mễ Trảo không ký với anh ấy thì cũng còn những nền tảng livestream khác kí với giá cao. Chỉ có điều, Mễ Trảo là nơi đầu tiên đưa ra lời mời. Hơn nữa giá cả còn rất thích hợp.

Vừa mới bắt đầu, quay video có thể là duyên phận, cho tới hoạt đồng “Người cũ dẫn người mới”, đến cả cùng livestream sau này, chỉ có thể nói Thụy đại thần thật sự cảm thấy có thể cùng qua lại với An Nhu.

An Nhu khôi phục tinh thần, trả lời: [Em biết rồi, cảm ơn Thụy đại thần với chị Thụy nhiều ạ. Có thời gian em dẫn chồng em đến tìm hai người đi chơi.]

[Lúc nào cũng chào đón.] Thụy đại thần trả lời, phía sau còn gửi theo emoji thỏ hoan nghênh.

An Nhu nhìn emoji kia, càng nhìn càng thấy quen, không nhịn được lại hỏi một câu.

[Thụy đại thần, cái emoji này cũng dễ thương nhỉ?]

[Ồ, đây là emoji mà người bạn cổ đông kia của anh hay dùng đấy.] Thụy đại thần trả lời.

[Cậu ta nói người cổ đông mới kia từ lúc bắt đầu trao đổi với bọn họ đều dùng emoji này nên bọn họ cũng dùng theo.]

Nói xong, Thụy đại thần lại gửi cho An Nhu một cái emoji hình con thỏ trắng ngoan ngoãn ngồi dưới đất.

An Nhu nhìn emoji, nhận ra đây là một trong những gói emoji mà lúc chú bắt đầu dùng di động, cậu dạy chú nói chuyện phiếm đã tải xuống.

Chú chỉ có hai gói emoji. Một là thỏ trắng, một là mèo trắng.

Chấn động cực độ!

Tâm trạng An Nhu phức tạp. Lúc ấy chú giao lưu với người khác cũng khó khăn. Tại sao lại muốn mua cổ phần của Mễ Trảo?

Là thấy cậu livestream rất cực khổ à?

Hay là muốn len lén giúp cậu một tay?

Cậu livestream ở Mễ Trảo thật sự là thuận buồm xuôi gió, ký hợp đồng rất nhanh. Không vào công hội cũng có đề cử, còn không chỉ là một lần.

Sau đó đến chuyện hoàn tiền cho Mạc Thành Hoàn. Ban đầu nền tảng không chấp nhận nhưng sau đó ngay lập tức trở nên thoải mái hơn. Ngay cả việc rút tiền cần ba ngày làm việc cũng chưa bao giờ kéo dài, cứ như vừa nộp đơn đã lập tức được thông qua.

Thêm cả việc bây giờ gặp được Thụy đại thần, được đại thần dẫn cùng livestream.

An Nhu từng cho là may mắn. Bây giờ nhìn lại, đều là do Mạc Thịnh Hoan sau lưng một mực yên lặng giúp đỡ cậu.

Cậu còn hứng chí bừng bừng, còn khoe chú xem chút xíu tiền mỗi ngày kiếm được của cậu nữa.

Mạc Thịnh Hoan mua cổ phần Đại Mao dùng đến tận hai trăm triệu đô đấy!

An Nhu cúi đầu nhìn điện thoại, thấy cái emoji thỏ trắng đáng yêu, trong lòng nôn nao.

Tại sao chú lại tốt với cậu đến thế?

Ôm theo suy nghĩ không ngừng sôi trào, sau khi tan lớp buổi chiều, An Nhu chạy về biệt thự, tìm được Mạc Thịnh Hoan đang đọc sách trong thư phòng. Cậu nhịn không được mà xông tới ôm lấy người đàn ông.

Mạc Thịnh Hoan cúi đầu, nhìn cái xoáy đáng yêu trên đỉnh đầu cậu thiếu niên, anh để quyển sách trong tay xuống, ôm chặt lấy An Nhu.

Sau này livestream là làm việc cho chú, nhất định phải livestream cho tốt, không thể phụ đống tiền triệu đô của chú được.

An Nhu cọ vào lồng ngực của Mạc Thịnh Hoan, đột nhiên có cảm giác của người làm công ăn lương.

“Anh Mạc, cảm ơn anh.” An Nhu ngẩng đầu, không biết làm thế nào mới có thể biểu đạt lòng cảm ơn của mình.

Mạc Thịnh Hoan sờ đầu thiếu niên một cái, cúi đầu hôn lên trán An Nhu.

An Nhu tập chạy hơn nửa tháng. Trường học nghe theo vấn đề sinh viên không ngừng phản ánh lại, đưa ra quy tắc mới.

Không tiếp tục bắt sinh viên tập chạy buổi sáng nữa, nhưng yêu cầu tải xuống một app. Một học kỳ phải chạy đủ 80 ngàn bước ở sân tập.

Mặc dù cũng là chạy nhưng cách làm này rõ ràng được lòng người hơn.

An Nhu còn chưa kịp nói tin tốt này cho chú, về nhà đã thấy thư ký Lý đứng bên cạnh Mạc Thịnh Hoan.

Mạc Thịnh Hoan thay đồ thường mặc ở nhà thành âu phục. Mái tóc chải ngược ra sau để lộ ra vầng trán cùng đôi mắt lạnh lùng. Cả người diện vest màu đen càng lộ vẻ trầm ổn. Quần tây thẳng thớm để lộ đôi chân dài của chú, khí thế khiếp người.

An Nhu tròn mắt nhìn người đàn ông trước mắt, mãi không dời ánh mắt sang chỗ khác được.


App TYT & Lynn

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp