Editor: Myky

Beta: Mây

7. 

Thế giới chỉ có một mình rất hiu quạnh, đặc biệt là vốn dĩ có hai người bầu bạn với nhau, bỗng nhiên chỉ còn lại bản thân thì nó lại càng không quen được.

Hướng dẫn viên của tôi đi cửa sau để thay đổi môn tự chọn, cũng đã lâu rồi mà tôi vẫn chưa nói chuyện với tiên sinh.

Bước ngoặc xảy ra là vào nửa cuối học kì sau của năm nhất.

Sinh nhật của bạn cùng phòng vào cuối kì năm nhất, mời chúng tôi đi ăn ở quán ăn trước cổng trường, đó là ngày cuối tuần, mọi người đều rảnh, tôi không giỏi từ chối, nên cũng đi luôn.

Khi đi thì tôi thấy tiên sinh cũng ở đó, anh ấy nhìn tôi một cái rồi cuối đầu xuống, tôi chọn một nơi ngồi cách xa anh ấy nhất, ngồi cùng với bạn cùng phòng.

Trên bàn có nhiều đồ nướng, dạ dày của tôi không tốt, nên toàn chọn những món thanh đạm, nhẹ nhàng để ăn, sinh nhật bạn cùng phòng bọn họ quẩy rất hăng, gọi ông chủ đem ra nhiều rượu bia, sau đó có vài người thổi vào cái chai.

Tôi ngẩng đầu thấy tiên sinh cũng đang uống rượu, bạn cùng phòng nói là người đầu tiên có bồ thì nhất định phải uống cạn, vì thế có rất nhiều chai rượu được đặt trước mặt tiên sinh.

Nghe chói tai làm sao, tôi không muốn nghe bọn họ nói chuyện gì liên quan tới đàn chị Tri Âm. Tôi lấy một chai bia, một mình khó chịu mà uống.

Khi nhìn lên lần nữa thì tôi thấy mặt của tiên sinh đã đỏ lên vì say rồi. Tay anh ấy còn cầm chai bia rồi đưa lên miệng uống, tôi thấy hơi sốt ruột, sợ tiên sinh sẽ uống say quá rồi đau đầu. Mấy bạn cùng phòng khác đã đến quầy thanh toán rồi, tôi đi tới trước mặt tiên sinh rồi ngồi xổm xuống, nói rằng anh say rồi, đừng có uống nữa.

Tiên sinh lắc lắc đầu, nhéo mũi tôi và nói: “Anh chưa say đâu bé con à.”

Nghe đến từ bé con thì tôi buồn đến muốn khóc, mắt đỏ hoe, “Chúng ta quay trở về kí túc xá được không?”

Tiên sinh đứng dậy, “Anh muốn đi vệ sinh.”

Tôi đáp: “Được”

Nhìn thấy dáng vẻ đi loạng choạng của tiên sinh, tôi sợ anh ấy sẽ ngã mất, thế nên tôi đi theo.

Khi đến cửa nhà vệ sinh thì tiên sinh quay đầu lại nhìn tôi, sau đó đi về phía tôi, ngay lúc tôi nghĩ anh ấy muốn làm gì thì anh ấy đẩy tôi vào tường.

Tiếp theo đó, anh hôn lên môi tôi.

Mùi hương nhàn nhạt của rượu quanh quẩn giữa môi và răng tôi, tiên sinh xoa nhẹ môi tôi, sau đó cắn một phát lên cổ tôi rồi nói: “Anh đã muốn làm như vậy với em từ lâu rồi.”

Tôi thẫn thờ nhìn anh ấy, hoàn toàn không biết bản thân mình đang ở đâu, đang làm cái gì?

Tiên sinh đang làm gì vậy, sao anh ấy lại muốn hôn tôi, là anh ấy thích tôi sao?

Tim tôi đập rất nhanh, nhanh đến nổi tôi không kiềm nó được nữa.

Trong lúc đang choáng váng, tôi nghe thấy tiên sinh nói rằng anh ấy thích tôi.

(Chỉ đăng tại wp guinguoimotangmayxanh. Ai re-up mất ngủ suốt đời hihi)

8.

Tôi và tiên sinh yêu nhau vào cuối mùa hạ năm 2006, khi đó thời tiết nóng nực, chuồn chuồn bay lượn trên bầu trời, tiên sinh hai mươi, tôi mười chín, chúng tôi yêu nhau ở cái tuổi nồng nhiệt nhất.

Lời tỏ tình của tiên sinh chỉ là lời nói khi say, nhưng tình yêu của chúng tôi cũng chính thức khởi hành.

Tôi và tiên sinh đã xác định mối quan hệ yêu đương rõ ràng.

Khi nửa học kì cuối của năm nhất kết thúc, chúng tôi thuê một căn nhà ở ngoài trường, bắt đầu ở cùng nhau. wp guinguoimotangmayxanh

Tôi hỏi tiên sinh là anh thích tôi từ khi nào, tiên sinh ôm tôi vào lòng, hôn lên trán tôi. Anh nói, anh thích tôi từ rất lâu về trước, ngay cả chính anh cũng không hề nhận ra, đợi đến khi đắm chìm vào rồi thì mới nhận ra thì đã không thể cứu vãn được nữa. Nhưng anh ấy lại sợ rằng tôi sẽ sợ hãi sự ham muốn của anh với tôi, nên đi tìm một cô bạn gái để thử xem còn xoay chuyển được không. Song, khi đối diện với đàn chị Tri Âm thì trong đầu anh ấy chỉ có tôi thôi.

Tôi cười cười, nói với tiên sinh: “Em cũng thích anh từ rất lâu rồi.”

Tựa như cuộc sống của hai người yêu nhau vậy, chúng tôi ở trong một túp lều ấm áp, sống một cuộc sống chỉ thuộc về chúng tôi. Ban ngày đi học, tối thì về lại căn nhà thuê ấy, hai đứa cùng nằm ngủ trên một chiếc giường, chúng tôi sẽ hôn nhau. Tiên sinh từng nói là hôn môi tôi thấy rất ngọt. Anh ấy thích gọi tôi là Thanh Thanh. Sẽ có lúc anh nằm trên giường ôm tôi, cùng xem phim trên đĩa DVD, vừa hôn tôi vừa gọi Thanh Thanh ơi.

Lúc đó tôi với tiên sinh đều rất hạnh phúc, lúc yêu đương chúng tôi cảm thấy có thể kỳ vọng ở tương lai, chúng tôi dự tính cho mai sau. Khi ấy, chúng tôi đã nghĩ về hôn lễ của chúng tôi sau này. 

Tiên sinh rất đẹp, anh ấy mặc bộ vest trắng, tôi thì mặc bộ vest đen, chúng tôi nắm tay nhau, hôn nhau dưới cái nhìn của cha xứ, trao nhẫn cho nhau. Nếu như không có một người bạn bè và người thân nào, vậy thì bãi cỏ sẽ làm bạn, bông hoa vây ở xung quanh, chúng tôi dưới lời chúc phúc của vạn vật mà yêu nhau, kết hôn, và cũng bên nhau đến đầu bạc răng long.

(Chỉ đăng tại wp guinguoimotangmayxanh. Ai re-up mất ngủ suốt đời hihi)

9.

Cuối mùa đông năm 2006, tôi và tiên sinh yêu nhau được nửa năm, trong cái mùa đông lạnh giá, chúng tôi tựa vào nhau trong căn nhà thuê nhỏ hẹp, và đem tình yêu bị ngăn cấm này cất giấu trong lòng.

Chỉ có chúng tôi biết, rằng chúng tôi đang yêu nhau.

Đêm giao thừa, chúng tôi nằm trên giường, nhìn ngắm pháo hoa lập lòe ngoài cửa sổ, nằm trong vòng tay của tiên sinh và nói với anh: “Đây là năm đầu tiên chúng ta ở bên nhau.”

Cũng là năm đầu tiên tôi và tiên sinh ở bên nhau.

Tiên sinh nói, sau này mỗi năm bên nhau đều phải cùng nhau vượt qua.

Ở trong cái thời đại mà hai người đàn ông không được phép yêu nhau này, chúng tôi cũng muốn những thứ hủ tục biến mất đi, đương đầu với những tin đồn những lời đồn vô căn cứ, sau đó bất chấp mọi thứ để ở bên nhau.

Tôi cười rồi hôn tiên sinh, nói: “Nhiễm tiên sinh chỉ muốn cùng Đường tiên sinh trải qua hết một đời này.”

10.

Chuyện Nhiễm tiên sinh và Đường tiên sinh yêu nhau bị phát hiện rồi.

Đầu xuân năm 2007, một bức thư nặc danh được đăng lên bảng thông báo của trường, nói rằng Đường Bạc Tiện của chuyên ngành Khoa học Tự nhiên và Nhiễm Thanh của chuyên ngành Khoa học Xã hội, hai người con trai không màng nhân luân đạo đức, tố chất thấp kém, làm chuyện bất chính.

Chỉ trong một đêm mà mọi người đều đã chỉ chỉ trỏ trỏ tôi  và tiên sinh.

Rất nhanh, bố mẹ của Đường tiên sinh đã đến trường, ngay trước đám đông, họ đã quỳ xuống đất mà cầu xin tôi, rằng xin tôi hãy buông tha cho tiên sinh, nói là tương lai của tiên sinh rất tốt, không nên vì cái chuyện này mà cản trở bước chân của anh ấy.

Ngày hôm sau thì người cha già của tôi cũng đến trường với cây gậy cũ tàn chống không vững của ông ấy. Tôi nhìn ông ấy chống gậy khập khiễng đến trước mặt tôi, dùng cây gậy đó mà đánh tôi.

Đau lắm.

Cha đã dùng hết toàn bộ sức lực của mình.

Cái gì cũng không nói.

Sau đó ông quay người rời đi.

Tiên sinh ôm lấy tôi, trên vai tôi ướt đẫm, thì ra là anh ấy đang khóc, anh nói là tôi đừng không cần anh, anh thật sự rất yêu tôi.

Đó là lần cuối tôi hôn tiên sinh. Trước cái nhìn của mọi người, tôi ôm lấy cổ tiên sinh, nhón chân lên, dùng sự can đảm lớn nhất cả đời để hôn lên đôi môi anh.

Tôi nói: “Đường tiên sinh, em cũng yêu anh.”

Thậm chí là yêu anh hơn những gì mà em tưởng tượng.

Đường tiên sinh của em.

Nhưng mà, khả năng của em cũng chỉ vỏn vẹn thế thôi.

Chúng tôi bị phát hiện rồi, tình yêu của chúng tôi đã bị chôn vùi vào nơi chôn xương[1] rồi.

wp guinguoimotangmayxanh

[1] Raw 埋骨:cụm này Mây dịch word by word luôn vì chưa biết từ nào thích hợp. Mong có bạn nào có thể góp ý để hoàn thiện hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play