CHƯƠNG 961

Tô Khiết cảm thấy cô hẳn là bị thất thần vì hai ngày nay ngủ không ngon.

Đó là lý do tại sao cô lại nghĩ đến Nguyễn Hạo Thần nữa. Tô Khiết đột nhiên cảm thấy cáu kỉnh hơn, trong lòng có chút bối rối vô cớ.

Tô Khiết theo bản năng gõ lên đầu, muốn gõ đi hết mấy suy nghĩ linh tinh trong đầu.

“Khiết Khiết, cháu làm sao vậy?” Ông cụ Tô thấy cô đập mạnh vào đầu, hơi lấy làm lạ. Cô nhóc này đang làm gì vậy? Tại sao lại đánh vào đầu mình?

“Cháu không sao.” Tô Khiết hoàn hồn, hơi ngẩn ra, lúc này cô mới ý phát hiện lúc nãy bản thân hơi thất thố.

“Có lẽ là bởi vì hai ngày nay cháu nghỉ ngơi không tốt, bị váng đầu.” Để che đậy sự thất thố của mình, Tô Khiết giải thích thêm một câu.

Trong lòng cô lại tự an ủi mình. Đúng vậy, hẳn là bởi vì mấy ngày nay cô không được nghỉ ngơi tốt, hẳn là vậy nhỉ?

“Vậy cháu về nghỉ ngơi trước đi, chỗ này đã có bà nội Hinh của cháu rồi, cháu không cần lo.” Thật ra ngay từ đầu ông cụ Tô đã nhìn ra được vẻ mệt mỏi của Tô Khiết. Ông nhìn ra được hai ngày nay cô đúng là không được nghỉ ngơi đàng hoàng.

Cũng không biết hai ngày nay cô và Bùi Dật Duy đã xảy ra chuyện gì mà khiến cô mệt mỏi như vậy.

“Không sao đâu, cháu ở đây chăm sóc ông nội…’ Tô Khiết cảm thấy hơi áy náy khi hai ngày nay cô không đến chăm sóc ông cụ.

“Ông không cần cháu chăm sóc. Bây giờ ông không sao. Không có vấn đề gì cả. Hơn nữa, buổi tối cháu ở đây ông cũng không ngủ được. Con về nhà nghỉ ngơi cho thật tốt, sáng mai lại đến thăm ông.”

Tô Khiết muốn nói gì đó nhưng thấy ông cụ một mực không chịu, cuối cùng cô chỉ đành nghe lời ông cụ trở về trước.

Tô Khiết đi thẳng về nhà tổ của nhà họ Tô. Trong nhà chỉ có chị Lý. Tô Trung Dung và Lưu Vũ cùng những người khác vậy mà lại không có ở nhà. Nghe nói hai ngày nay, bọn họ cũng không có đi thăm ông cụ, ngay cả Tô Trung Dung cũng không đi thăm ông.

Tô Khiết cũng không nghĩ nhiều, hai ngày nay cô quá mệt mỏi nên đi thẳng lên lầu nghỉ ngơi.

Sáng hôm sau, sau khi Tô Khiết tỉnh lại, cô thu dọn đơn giản xong liền muốn đi đến bệnh viện.

Ông cụ Tô đổ bệnh, hiện nay tình hình kinh tế của Tô thị không lạc quan. Sau khi Tô Trung Dung trở về đã cho mấy tài xế và người làm nghỉ việc, cho nên trong nhà rất yên tĩnh.

Lúc Tô Khiết xuống lầu, trong phòng khách vẫn chỉ có một mình chị Lý. Tô Trung Dung vẫn chưa trở về ngay cả Lưu Vũ và Tô Nghiên Nghiên cũng không có ở nhà.

Tô Khiết khẽ cau mày, cô mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn.

Nhưng cô chỉ nghĩ đến việc đi bệnh viện thăm ông cụ nên không suy nghĩ nhiều. Ở nhà không có tài xế nên Tô Khiết dự định tự mình lái xe đến bệnh viện.

Chỉ là khi Tô Khiết đi tới gara thì phát hiện gara trống không. Ngay cả mất chiếc xe tốt lúc đầu cũng đã biến mất.

Ánh mắt Tô Khiết hơi chìm xuống, những chiếc xe đó rất đắt tiền. Hầu hết người trong nhà không ai dám đụng tới. Những người dám lái mấy chiếc xe đó chỉ có đám người Tô Trung Dung mà thôi.

Tuy nhiên, tất cả bọn họ đều có xe riêng của mình. Hơn nữa bọn họ tổng cộng chỉ có bốn người, vậy tại sao bây giờ tất cả xe ở đây đều biến mất.

Tô Khiết đột nhiên nghĩ đến một khả năng…

Chắc không phải đám người Tô Trung Dung thừa dịp ông cụ Tô nằm viện, cho nên muốn dọn sạch nhà họ Tô rồi chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play