Chương 768
Hai năm trước Cố Chính Luân cưỡng hiếp rồi giết một cô gái ở nước A, vụ án đó làm cho bọn họ phải làm một luật sư giỏi, nhà họ Cố không mua chuộc được luật sư nên mua chuộc người bên cạnh luật sư và nhân chứng bên cạnh nạn nhân để vu oan cho luật sư kia.
Cuối cùng chẳng những luật sự thua kiện và cũng bị thu lại bằng luật sư.
Sau đó nhà họ Cố đã cho người nhà nạn nhân một số tiền, đổi lời khai nói cô gái và Cố Chính Luân là quan hệ nam nữ, hơn nữa cô gái chết bởi vì đột nhiên phát bệnh.
Cho nên luật sư kia thật sự bị dồn vào đường cùng.
Nhà họ Cố vẫn không hài lòng, cuối cùng tìm người tạo ra một cuộc tai nạn xe đâm chết luật sư kia.
Luật sự kia và Tô Khiết gặp nhau mấy lần, anh ta là người chính trực, cho nên lúc ấy cô điều tra vụ án kia thì biết được nhà họ Cố đúng là tàn nhẫn, độc ác, người lái xe đâm chết luật sự xuống vách núi, sau đó cũng lao xe xuống đó.
Năm đó nhà họ Cổ đã phong tỏa tất cả tin tức, người bình thường tuyệt đối không biết.
Lúc này Tô Khiết đột nhiên nhắc tới chuyện đó thì ông cụ Cố khiếp sợ, đôi mắt lóe lên sợ hãi, rốt cuộc người phụ nữ này là ai?
Sao cô biết chuyện hai năm trước? Người biết được chuyện đó tuyệt đối không phải là người đơn giản.
Ông cụ Cố cũng biết mình không thể chọc vào thế lực ở nước M, cho nên anh không thể không kiêng kị.
Tô Khiết biết mình đã đạt được mục đích nên không quan tâm ông cụ Cố.
“Tô Khiết cảm ơn ông cụ Đường, cảm ơn bà cụ Đường.” Tô Khiết nhìn ông cụ Đường và bà cụ Đường thì cười nhẹ, không biết vì sao cô nhìn hai người này lại có cảm giác thân thiết, không nhịn được muốn cười.
“Cô bé, không cần khách sáo.” Bà cụ Đường cười tươi như hoa, con ngươi lóe lên đột nhiên nói: “Cô bé, cháu có thể cân nhắc đến đề nghị lúc nãy của bà hay không?”
Tô Khiết nhìn bà cụ Đường tha thiết mong chờ thì nụ cười càng sâu hơn, cô thật sự không nhẫn tâm từ chối thẳng bà cụ Đường, cho nên cô dùng cách uyển chuyển lại có sức thuyết phục nói: “Đường Lăng sẽ không lấy cháu đâu.”
Cô là vợ của Nguyễn Hạo Thần mà Đường Lăng và Nguyễn Hạo Thần là anh em, Đường Lăng tuyệt đối sẽ không làm chuyện cướp vợ bạn, cho nên Đường Lăng tuyệt đối sẽ không lãy cô.
Đường Lăng sẽ không lấy cô thì chuyện này kết thúc.
“Sao cháu lại biết?” Bà cụ Đường ngây người, tròng mắt sáng lên, nhất thời hiểu ra, bà không nhịn được hô lên: “Cháu quen Lăng Tử nhà ta sao?”
Tô Khiết cười không nói gì, cô và Đường Lăng từng gặp nhau hai lần, cũng coi như là có quen biết đi.
Tô Khiết không giải thích nhiều đã muốn để chủ đề này qua đi, nhưng lại không ngờ đến bà cụ Đường lại cứ vậy mắng lên: “Thằng nhóc này sao mắt mũi lại kém như vậy, cô gái tốt như thế này lại không thích, có phải nó mù rồi không?”
“Ông nói xem có phải nó mù rồi không?” Bà cụ Đường còn chuyển sang trưng cầu sự đồng tình từ ông cụ Đường.
“Đúng, đúng, nó mù.” Ông cụ Đường vậy mà còn liên tục gật đầu phụ họa cho bà cụ Đường.
Tô Khiết ngạc nhiên, ông cụ Đường cũng chiều bà cụ Đường quá đi đấy chứ? Hai người này đáng yêu quá đi mất.
Không biết là vì sao, Tô Khiết nhìn hai người họ trong lòng đột nhiên có chút ấm áp.
“Được rồi, chúng ta về thôi.” Bà cụ Nguyễn đột nhiên đi đến, muốn cùng Tô Khiết rời đi, bởi vì bà sợ lại xảy ra việc gì ngoài ý muốn nữa, bà biết rất rõ người nhà họ Cố không dễ chọc vào