Chương 766

Tô Khiết không ngờ chỉ đánh cờ lại nguy hiểm đến tính mạng, thế giới này đúng là kỳ diệu.

Nhà họ Cố có thể dùng tay che trời sao? Không phải còn có nhà họ Đường sao?

Tô Khiết lạnh lùng cười, vẫn ngôi yên tại chỗ, không động đậy, trên mặt vẫn không thay đổi, không hề hoảng loạn, ngược lại càng bình tĩnh.

Tô Khiết vẫn bình tĩnh làm cho rất nhiều người không nhịn được kính nể.

“Mấy người muốn làm gì? Sao có thể tùy tiện bắt người chứ.” Bà cụ Nguyễn lấy lại tinh thần, nhanh chóng chạy tới, mặc dù bà ta không thích Tô Khiết, nhưng cũng không thể để Tô Khiết xảy ra chuyện ở nhà họ Cố được, dù sao bọn họ đã đưa Tô Khiết đến đây.

Nếu Tô Khiết xảy ra chuyện ở nhà họ Cố thì bên Ngụy Khang sẽ tìm nhà họ Nguyễn gây chuyện.

Ông cụ Nguyễn kéo bà ta, giống như muốn giữ bà cụ Nguyễn lại nhưng không được, ông cụ Nguyễn cũng không ngăn cản bà cụ Nguyễn, ông do dự một lát cũng đã đi tới bên cạnh bà ta nhưng lại không nói gì.

Ông cụ Nguyễn không muốn đắc tội với nhà họ Cố, cũng không dám đắc tội với nhà họ Cố, tuy rằng vừa rồi Tô Khiết làm cho ông kinh ngạc, nhưng ông không thể đắc tội với nhà họ Cố vì Tô Khiết được.

Tô Khiết thấy được hành động của ông cụ Nguyễn, con ngươi cô hơi trâm xuống, cô biết ông cụ Nguyễn không muốn đắc tội với nhà họ Cố vì mình.

Lòng người thật sự rất buồn cười.

Nhưng Tô Khiết sẽ không trách ông cụ Nguyễn, dù sao con người có quyên ích kỷ, mà lúc trước sở dĩ cô đứng lên giải vây cho ông cụ Nguyễn cũng hoàn toàn bởi vì Nguyễn Hạo Thần.

Nhưng cô thật sự không nghĩ tới nhà họ Cố lại khinh người quá đáng, kiêu ngạo ngang ngược như vậy, thậm chí còn xem mạng người như cỏ rác.

Tô Khiết nghĩ trong tình huống này có lẽ không ai có thể giúp cô, cũng không có ai dám giúp cô.

“Sao vậy, nhà họ Cố không chịu nhận thua?” Nhưng đúng lúc này ôg cụ Đường lại đột nhiên lên tiếng, ông cụ Đường nhìn ông cụ Cố một cái, ánh mắt dừng lại trên người Tô Khiết, trên mặt càng quyết đoán: “Hôm nay, tôi muốn nhìn xem ai dám động vào cô bé này.’ “Ông Đường, ông muốn cố ý gây rối sao? Ông không thấy Chính Tân ngất xỉu sao? Sức khỏe của Chính Tân luôn rất tốt, sao lại tự nhiên ngất xỉu, vừa rồi cô nhóc này luôn đánh cờ với Chính Tân nên chắc chắn cô ta đã hạ độc Chính Tân.” Ông cụ Cố nói năng hùng hồn.

Cuối cùng hôm nay Tô Khiết cũng biết thế nào là trợn mắt nói dối, cũng biết được thế nào là không biết xấu hổ không cần da mặt.

“Chuyện này rất đơn giản, mời người tới điều tra, trước hết mời bác sĩ kiểm tra xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mời chuyên gia đến điều tra, nếu ông không tìm thấy chuyên gia thì tôi cho người tìm giúp ông.” Ông cụ Đường không dễ lừa gạt, huống chi vợ ông rất thích cô bé kia, cho nên hôm nay cho dù thế nào thì ông cũng phải bảo vệ cô bé.

Hoặc là bởi vì vợ chông ông và cô bé kia có duyên, nếu đã như vậy thì sao ông có thể nhìn người khác bắt nạt cô bé ở ngay trước mặt mình chứ.

Tô Khiết cười khẽ, ông cụ Đường đã nói lời mà cô chuẩn bị muốn nói.

“Ông Đường, chuyện này không liên quan đến ông, ông đừng xen vào chuyện người khác.” Ông cụ Cố thẹn quá hóa giận, ông vốn cho rằng dưới tình huống không có ai dám lên tiếng.

“Sao lại không liên quan, tôi đang định lừa cô bé này, không, đưa cô bé về làm vợ của Đường Lăng nhà chúng tôi, cho nên cô bé là người nhà họ Đường.” Bà cụ Đường đi tới trước mặt Tô Khiết, giống như gà mái bảo vệ Tô Khiết.

Bà cụ Đường cũng không biết lúc này mình lại nói đúng một câu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play