Chương 487
Về vấn đề hôn nhân giữa cô và Nguyễn Hạo Thần thì cậu năm Tào có lẽ là người hiểu rõ nhất và nếu anh ta đã rõ nguồn cơn thì cớ làm sao anh ta còn hỏi cô hỏi ấy ở một nơi như vậy chứ?
Hôm nay cậu năm Tào rất kỳ quái, kỳ quái đến mức khiến cô phải hoài nghi liệu có phải anh ta đã phát hiện ra chuyện gì rồi không?
Không, nói một cách chính xác thì phải là có phải bọn họ đã phát hiện ra chuyện gì của cô rồi không?
Vừa nãy cô đang định thử cậu năm Tào, thì Nguyễn Hạo Thần đột nhiên đến nếu không có khi cô cũng đã phát hiện ra gì đó rồi.
Và hiển nhiên là Tô Khiết không thể tự mình làm rõ những thắc mắc ấy.
Ánh mắt của Nguyễn Hạo Thần khi nhìn Tô Khiết chợt lóe lên, trong ánh mắt ẩn chứa tia khác lạ.
Liệu cô sẽ trả lời câu hỏi mà Tào Du hỏi cô thế nào đây?
“Hả, như vậy là sao? Chị ba chẳng lẽ không yêu anh ba?” Thế nhưng cậu năm Tào lại cố ý giật mình hét lớn, đương nhiên cũng là cố ý làm ầm ĩ, nếu người ta đã đặt câu hỏi thì dĩ nhiên là không thể im lặng như vậy được.
Vừa rồi nhìn sang, dường như anh ta có thấy vẻ mặt anh ba đang chờ mong nên nhất định là rất muốn biết câu trả lời của chị ba.
Tịch Xuyên lúc này đây cũng chẳng nói gì, có điều cũng huýt lên một tiếng sáo, hiển nhiên cũng là một người thích náo nhiệt không dễ gì bỏ qua những cuộc vui.
Tô Khiết vẫn không trả lời mà chỉ cười mỉm ra vẻ lịch sự, câu hỏi kiểu đó sao có thể bảo cô trả lời chứ?
Cho nên cô đành phải im lặng.
Thấy cô vẫn không chịu nói gì mà chỉ lảng tránh vấn đề, sắc mắt Nguyễn Hạo Thần liền sa sầm, bàn tay đang ôm eo cô của anh đã siết chặt hơn.
Câu hỏi ấy khó trả lời như vậy sao?
“Chị ba cười như vậy là ý gì, rốt cuộc chị có yêu anh ba không?” Cậu năm Tào rõ ràng là không muốn bỏ qua cho cô, cứ hỏi mãi câu ấy, quả nhiên hôm nay không lấy được đáp án không được.
“Chồng của tôi thì tôi phải yêu chứ.” Tô Khiết bị ép đến đường cùng, trong trường hợp này cô sao có thể nói là không yêu đây, dù sao hai người cũng là vợ chồng, còn những người này đều là bạn bè của Nguyễn Hạo Thần, kiểu gì cũng phải quan tâm đến thể diện của anh ấy chứ.
Mà cô cũng cảm nhận được bàn tay đang ôm eo cô của Nguyễn Hạo Thần đang siết ngày càng chặt hơn và có cảm giác nếu mình không trả lời, nói không chừng Nguyễn Hạo Thần sẽ siết chết cô.
Nghe cô nói vậy, Nguyễn Hạo Thần khẽ giật mình, sắc mặt vốn dĩ đang sa sầm đã dịu hơn đôi chút và dường như anh còn hơi nhoẻn miệng cười nữa.
Cậu năm Tào kinh ngạc, nhìn Nguyễn Hạo Thần, anh ba sẽ không tin thật đấy chứ, mấy lời vừa rồi của chị ba sao có thể tin được.
Vừa nghe đã biết là không thật lòng rồi.
Bộ gặp quỷ hay sao mà anh ba từ trước đến nay luôn sáng suốt giờ đơ như khúc gỗ rồi?
Cho hỏi đầu óc tinh ranh của anh ba rủ nhau đi đâu hết rồi?
Đại ca Đường nở một nụ cười xấu xa.
Xem ra, lão Tam đã sớm rơi vào tròng rồi.
Nhưng Tô Khiết lại hoàn toàn không để bụng, những tình huống như này thật ra càng lúc càng thú vị.
Có điều, anh ta đã phát hiện ra một vấn đề nhỏ, đó là Tô Khiết hơi ngốc về phương diện tình cảm.
“Theo tôi thấy thì chưa chắc, vì vừa rồi có một mỹ nữ đến quyến rũ anh ba nhưng chị dâu không hề sốt ruột tí nào.” Rõ ràng giờ phút này, cậu năm Tào chỉ sợ thiên hạ không loạn thì mất vui nên lại giở trò muốn xem náo nhiệt. Dù sao hiện tại có chị ba ở đây nên anh ba cũng không thể làm gì anh ta, vì vậy anh ta vẫn không muốn buông tha cơ hội được vênh váo.