Chương 3545
Cũng đâu thể bởi vì cô vừa mới nói mấy lời bông đùa đó với thư ký Lưu ở trong thang máy lúc nãy được?
Nhưng với những gì cô hiểu về Nguyễn Hạo Thần, cô cảm thấy không đến mức đó.
Động tác của Nguyễn Hạo Thần vừa mãnh liệt vừa hung hăng, cứ như hận không thể nuốt chửng cô vào bụng vậy, không để lại cho cô chút không gian nào, Tô Khiết bỗng chốc cảm thấy hô hấp có hơi khó khăn.
Anh đang muốn lấy mạng của cô đấy à?
Tay của Tô Khiết bị anh túm chặt lấy, không cử động được, cũng chẳng thể tránh thoát. Tô Khiết chỉ có thể nhấc chân lên đá anh để anh buông cô ra.
Chân Nguyễn Hạo Thần bị cô đá một cái, lực đá không hề mạnh nên anh chẳng có phản ứng gì. Chỉ khi Tô Khiết nhấc chân lên đá anh thêm một lần nữa, chân anh mới thuận theo lực của cô mà đ è xuống, khống chế lấy đôi chân của cô luôn.
Mà khi làm tất cả những động tác này, Nguyễn Hạo Thần vẫn luôn hôn cô không ngừng nghỉ, hơn nữa còn hôn càng mạnh hơn, hung hăng hơn.
Tô Khiết cảm thấy không biết là bờ môi cô bị anh ma sát tới đau hay là cắn tới đau nữa.
Tô Khiết biết anh đang tức giận, nhưng anh có tức giận thì cũng cũng không thể như vậy được, có chuyện gì mà không thể nói chuyện tử tế được hả?
Cuối cùng Tô Khiết cũng tìm được một cơ hội tạm thời tránh né được bờ môi của anh, có thể hít sâu được một hơi rồi.
Thấy môi Nguyễn Hạo Thần lại đè lên lần nữa, Tô Khiết nôn nóng trong lòng, đầu cô cúi xuống áp trán vào môi anh. Bây giờ tay và chân cô đều bị anh khống chế, cô chỉ có thể dùng được cách này thôi.
“Không phải anh bảo có chuyện muốn bàn sao??” Tô Khiết nhân cơ hội khó khăn lắm mới có được này, nhanh chóng mở lời.
Đôi mắt Nguyễn Hạo Thần hơi trầm xuống, cô nhắc tới nói chuyện làm anh lại nhớ tới gã Bùi Dật Duy lần nữa.
“Không bàn nữa.” Bây giờ Nguyễn Hạo Thần không muốn nói, giờ anh chỉ muốn hôn cô thôi, chỉ muốn cô thôi. Nguyễn Hạo Thần từ chối vô cùng dứt khoát, còn chưa nói xong hai chữ “không nói” này, anh lại tiếp tục hôn xuống môi cô.
“Nguyễn Hạo Thần, anh làm sao vậy?” Tô Khiết có chút khó chịu, cũng có chút bất lực. Cô nhận ra được anh đang tức giận, cũng nhận ra được anh đang cáu kỉnh với cô.
“Điên rồi.” Đôi mắt Nguyễn Hạo Thần hơi híp lại, gằn giọng trả lời lại hai chữ. Anh cảm thấy anh sắp điên rồi, sắp tức tới điên rồi.
Bùi Dật Duy vừa xảy ra chuyện, cô đã nôn nóng chạy đông chạy tây giúp Bùi Dật Duy, không những muốn cứu Bùi Dật Duy mà còn muốn cứu công ty của anh ta, cô chưa bao giờ quan tâm anh tới như vậy.
Mấy ngày nay xảy ra quá nhiều chuyện, kế hoạch kết hôn của bọn họ cũng tạm thời ngừng lại. Mấy hôm nay bọn họ vẫn luôn phải giải quyết một số việc mà chẳng được ở bên nhau tử tế.
Buổi sáng anh gọi điện cho cô nói rằng tới công ty giải quyết một chút chuyện, cô chỉ lạnh nhạt trả lời anh một chữ “Ừm”.
Những lời mà anh vốn muốn nói đều phải nuốt hết lại vì chữ “Ừm” kia của cô, cũng không nhắc tới chuyện của MY vốn định nói với cô nữa.
Lúc đó anh im lặng không nói gì, anh còn tưởng rằng ít nhất cô sẽ hỏi anh dăm ba câu nhưng cô lại cúp máy thẳng luôn.
Anh tưởng lúc đó cô đang bận chuyện khác, nhưng không ngờ rằng cô cúp điện thoại của anh xong liền quay ra bận bịu chuyện của Bùi Dật Duy luôn.