Chương 3508
Thấy Liễu Ảnh mở miệng định nói gì đó, Tô Khiết thẳng thừng ngắt lời cô ấy: “Nếu trước đây cậu nói cậu tình nguyện quay về bên Tư Đồ Không thì có thể tớ sẽ tin, nhưng sau khi nghe cậu kể nhiều như thế, cho dù bây giờ cậu nói mình tình nguyện quay lại đi nữa, tớ cũng sẽ không tin đâu.”
Theo bản năng, Liễu Ảnh mấp máy môi muốn nói, nhưng chỉ đành nuốt xuống những lời đã tới bên miệng. Liễu Ảnh biết Tô Khiết tài giỏi nên hiểu rằng mình chắc chắn không gạt nổi cô, vậy thì căn bản không cần phải bịa ra những lời nói dối ấy.
“Tô Khiết, cảm ơn cậu, có cậu thật tốt.” Bây giờ, ngoài cảm ơn ra, Liễu Ảnh không còn biết nói gì khác.
“Chuyện của cậu chúng ta tính sau, bây giờ nói chuyện Bùi Dật Duy trước đi.” Tô Khiết không để Liễu Ánh nói quá nhiều lời cảm ơn khách sáo.
“Đúng, nói chuyện Bùi Dật Duy trước. Sao tớ lại lôi chuyện của mình vào vậy chứ?” Liễu Ảnh cũng không biết sao lại lảm nhảm tới chuyện của bản thân. Rõ ràng bây giờ chuyện của Bùi Dật Duy đang rất khẩn cấp, sao cô ấy vẫn chỉ nghĩ tới chuyện của mình cơ chứ.
“Bây giờ, trước tiên chúng ta phải làm rõ ai là người đã tiết lộ chuyện của Bùi Dật Duy ra ngoài.” Vẻ mặt Tô Khiết nghiêm túc hẳn lên. Nếu không xử lý tốt, để chuyện của Bùi Dật Duy ầm ĩ lên thì thật sự sẽ càng thêm phiền phức.
Chủ yếu là tới khi những chuyện xảy ra trước khi Bùi Dật Duy giết Bùi Doanh bị lộ ra ngoài, sẽ gây ảnh hưởng rất xấu.
Mặc dù, trên thực tế là Bùi Doanh chuốc thuốc Bùi Dật Duy, nhưng ai tin? Dù sao thì bây giờ Bùi Doanh cũng đã chết rồi nên Bùi Dật Duy nói gì đi nữa thì người khác cũng sẽ không tin.
“Tớ nói rõ trước, tớ cảm thấy có thể không phải do Tư Đồ Không làm đâu. Không phải tớ bảo vệ Tư Đồ Không mà chỉ là phân tích đúng người đúng việc.” Trước giờ, Tô Khiết đều nhìn việc chứ không nhìn người. Mặc dù,vừa rồi Liễu Ảnh kể những chuyện Tư Đồ Không đã làm khiến cô rất tức giận, nhưng cô cũng sẽ không để cảm xúc cá nhân làm ảnh hưởng đến khả năng phán đoán của mình.
“Tớ tin phán đoán của cậu.” Liễu Ảnh không nói gì thêm, cũng không khăng khăng giữ ý kiến của mình.
Cô ấy tin tưởng năng lực của Tô Khiết, tin tưởng phán đoán của Tô Khiết là đúng, Tô Khiết nói không phải thì là không phải.
Thật ra, trong thâm tâm, Liễu Ảnh cũng không hy vọng việc này là do Tư Đồ Không làm. Tuy những chuyện trước đây Tư Đồ Không làm với cô ấy rất quá đáng, nhưng cô ấy cũng không hy vọng hai người làm ầm ĩ tới mức quá khó coi.
“Mặc dù, đôi khi có hơi cố chấp nhưng Bùi Dật Duy làm việc rất có nguyên tắc, đối nhân xử thế cũng rất chân thành. Vậy nên chắc anh ta cũng không đắc tội với nhiều người. Bây giờ, anh ta cũng đã đi tự thú rồi, có lẽ không nhiều người muốn đuổi cùng giết tận anh ta đâu.” Tô Khiết cũng hiểu rõ Bùi Dật Duy nên cô cảm thấy dù Bùi Dật Duy có bất cẩn đắc tội với người nào đi nữa thì cũng sẽ không đến mức khiến người ta phải làm ra chuyện độc ác thế này.
“Vậy ý của cậu là chuyện này là do Bùi Doanh mà ra?” Liễu Ảnh nhíu mày: “Vậy cậu cảm thấy, người này muốn báo thù giúp Bùi Doanh hay là muốn khiến cô ta có chết cũng không được yên.”
“Tớ cảm thấy vế sau có khả năng cao hơn một chút. Trước nay Bùi Doanh luôn làm việc độc ác, không từ thủ đoạn. Cô ta quá tuyệt tình, không để cho người khác một lối thoát, cũng không chừa đường lui cho mình bao giờ. Chắc chắn trong những năm qua số người cô ta đã đắc tội cũng không ít.” Khi đề cập đến Bùi Doanh, giọng Tô Khiết hơi trầm xuống.
“Sao cậu lại biết?” Liễu Ảnh lấy làm kinh ngạc. Tô Khiết và Bùi Dật Duy đã kết thúc rồi, đáng lý ra với tính cách của mình thì Tô Khiết sẽ không chú ý đến một người như Bùi Doanh nữa mới phải.
“Cô ta có liên quan đến người của Quỷ Vực Chi Thành. Đa số những việc Quỷ Vực Chi Thành làm với nhà họ Đường trước đây đều là chủ ý của cô ta.” Nhà họ Đường xảy ra nhiều chuyện như vậy, đương nhiên Tô Khiết phải điều tra kỹ càng. Mà Tô Khiết cũng rất rõ Bùi Doanh đóng vai trò gì trong đó.
“Không ngờ cô ta lại có liên quan đến người của Quỷ Vực Chi Thành, cả những chuyện đối phó với nhà họ Đường cũng đều là chủ ý của cô ta. Tại sao cô ta phải làm như thế? Cô ta điên rồi sao?” Liễu Ảnh hết sức kinh ngạc, cảm thấy mình không thể nào hiểu nổi những suy nghĩ trong đầu của Bùi Doanh.