CHƯƠNG 3502
Lúc Liễu Ảnh nói đến đây thì giọng của cô ấy đã nhỏ đi thấy rõ. Mặc dù đã đi theo Tư Đồ Không năm năm nhưng cô ấy vẫn khá ngượng khi nói thẳng ra miệng chuyện này.
“Thuốc gì cơ?” Dù Tô Khiết có sáng suốt đến đâu thì lúc này cũng không thể nghĩ ra được, vậy nên ánh mắt Tô Khiết nhìn Liễu Ảnh có phần khác lạ.
“Là loại thuốc ấy đấy, cái loại khiến cho dù nam hay nữ cũng không thể kiểm soát được mà quan hệ với nhau.” Liễu Ảnh cũng biết rõ ắt hẳn Tô Khiết sẽ không nghĩ ra được chuyện này. Vì dẫu sao Bùi Dật Duy và Bùi Doanh cũng là chị em cùng ba khác mẹ, ai mà ngờ được Bùi Doanh lại chuốc Bùi Dật Duy uống thứ thuốc này kia chứ?
Tô Khiết ngỡ ngàng, đôi tròng mắt bất giác trợn tròn, lúc này đây, một người vốn luôn bình tĩnh như cô cũng không kìm nổi phải la to: “Cậu nói gì cơ?”
Giờ đây Tô Khiết còn ngờ rằng lỗ tai mình có vấn đề gì rồi, cô vừa nghe được cái gì vậy chứ?
Bùi Doanh lại dám chuốc Bùi Dật Duy uống loại thuốc ấy? Bọn họ là chị em cùng ba khác mẹ kia mà.
“Cậu không nghe nhầm đâu, là thật đấy. Chính Bùi Dật Duy kể với tớ, Bùi Doanh nói hai người họ không phải là chị em gì hết, nhưng Bùi Dật Duy không thể chấp nhận được chuyện bọn họ không hề có huyết thống gì với nhau này, nên lúc ấy anh ấy không kiểm soát được cứ thế giết chết Bùi Doanh.” Liễu Ảnh thuật lại sự tình cho Tô Khiết nghe xong cũng cảm thấy tức giận.
“Bùi Doanh này là là kẻ điên, mà không, cô ta chính xác là một con ác quỷ. Cô ta chết là đáng lắm, nhưng Bùi Dật Duy thì lại bị hại cho thảm như vậy.” Hiện giờ Liễu Ảnh tức đến mức muốn chửi rủa người khác.
“Ý cậu là, sau khi bọn họ quan hệ với nhau thì Bùi Dật Duy giết Bùi Doanh ư?” Sắc mặt Tô Khiết sa sầm thấy rõ, vẻ mặt cô trong nháy mắt trở nên nghiêm nghị hẳn. Bây giờ cô đã nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề này rồi.
“Phải, Bùi Dật Duy nói với tớ như vậy.” Liễu Ảnh thoáng sửng sốt, cô ấy nhìn bộ dạng của Tô Khiết lúc này, chợt giật thót: “Sao vậy? Có vấn đề gì không?”
“Với tính cách vốn có của anh ta, nếu như khi đó anh ta giết chết Bùi Doanh thì chắc chắn sẽ không xử lý hiện trường, đến cả việc che kín người Bùi Doanh cũng không buồn làm. Nếu bây giờ anh ta đi tự thú, chắc chắn cảnh sát sẽ đến biệt thự khám xét hiện trường, đến khi cảnh sát đến khám xét, e là…” Tô Khiết khẽ híp mắt lại, theo thói quen mà nghĩ đến tình huống xấu nhất.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
“Bùi Dật Duy bảo rằng khi anh ấy đi tự thú thì sẽ bảo cảnh sát âm thầm xử lý mọi việc. Lúc trước tớ có bảo đồng nghiệp mình dò la thử thì bên cảnh sát đã đồng ý rồi. Bùi Doanh cũng không có thân thích gì, mà Bùi Dật Duy chắc chắn đã nói rõ với bên cảnh sát từ trước, nên dù cảnh sát có thấy hiện trường thì cũng không có vấn đề gì lớn đâu.” Dù trong lòng Liễu Ảnh có đôi phần hoảng hốt, nhưng cô ấy vẫn luôn nghĩ đến mặt tích cực của vấn đề. Chuyện này liên quan rất nhiều đến tính cách của cô ấy.
Dù trong lòng Liễu Ảnh có đôi phần hoảng hốt, nhưng cô ấy vẫn luôn nghĩ đến mặt tích cực của vấn đề.
Chuyện này liên quan rất nhiều đến tính cách của cô ấy.
“Nhưng bây giờ vấn đề này đã lên trang nhất rồi, có thể thấy rõ là chuyện đã bung bét hết cả. Cho dù là ai đã làm to chuyện thì tình huống hiện giờ thực sự rất bất lợi cho Bùi Dật Duy.” Tô Khiết khẽ thở dài một hơi, giọng điệu cũng mang theo vài phần nghiêm trọng.
“Vừa nãy tớ nhắc đến chuyện cảnh sát đến kiểm tra hiện trường, không phải là vì tớ lo là bên phía cảnh sát sẽ làm lớn chuyện, cái tớ lo là chuyện này mà vỡ lở ra, hiện trường án mạng có khả năng cao là sẽ bị người ta dò la ra được, đến khi đó tình huống sẽ còn nghiêm trọng hơn nữa.” Tô Khiết lo lắng về những tình huống kế tiếp, tin tức bị bới ra trên mạng lúc này vẫn còn chưa quá nghiêm trọng, nếu đợi đến khi có người đào được những thông tin sâu xa hơn nữa thì không thể tưởng tượng nổi hậu quả lúc đó sẽ thế nào.
“Không thể nào, ai lại có thể đào ra được tin tức chứ? Chỉ cần bên phía cảnh sát không tiết lộ ra ngoài thì chắc chắn sẽ không có ai khác biết chuyện đâu.” Liễu Ảnh vẫn còn giữ lại chút hy vọng sẽ gặp may ở trong lòng, thế nhưng nỗi hốt hoảng trên gương mặt cô ấy đã sâu thêm, cô ấy biết rõ rằng Tô Khiết không phải là người thích nói chuyện kiểu hăm dọa người khác.