CHƯƠNG 3495
Liễu Ảnh đi đến bên cạnh chiếc ô tô Tư Đồ Không mới lái về, phát hiện cửa xe không khóa, chìa khóa vẫn còn ở bên trong.
Cô lập tức lên xe, trước khi phóng đi còn thò ra khỏi cửa hét lên với Tư Đồ Không: “Tư Đồ Không, đừng đuổi theo tôi. Nếu không tôi cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu. Cùng lắm cũng chỉ là một cái mạng thôi mà. Tôi thì không sao nhưng chắc hẳn Tổng giám đốc Tư Đồ Không sẽ không muốn gặp phiền toái đâu.”
Ở bên Tư Đồ Không lâu như vậy, Liễu Ảnh hiểu rất rõ tính cách của anh ta. Cô biết anh ta là loại người không đạt được mục đích thì sẽ không bỏ cuộc, nên cô hiểu anh ta sẽ không dễ dàng buông tha cho mình.
Nếu anh ta thật sự dám đuổi theo thì cô cũng sẽ dốc sức liều mạng một phen.
Hai mắt Tư Đồ Không híp lại, trái tim run lên kinh hãi, khóe môi rưng rưng, lời nói đã đến khóe miệng nhưng đắn đo một lúc lại nghẹn ngào nuốt xuống. Anh ta biết, lúc này mình không thể tiếp tục làm cô kích động hơn nữa, tránh để cô thật sự làm ra chuyện không may.
Uy hiếp anh ta xong, Liễu Ảnh lái xe đi mất. Xe của Tư Đồ Không toàn là siêu xe, tăng tốc rất nhanh, vừa khởi động đã phóng vụt đi như bay.
Nhìn cô phóng vội đi, trong giây lát, sắc mặt Tư Đồ Không đã thay đổi đến mấy lần. Đương nhiên, nơi ở của anh ta không chỉ có mỗi chiếc xe đó. Nếu bây giờ anh ta lái xe đuổi theo ắt vẫn có thể bắt kịp cô.
Đương nhiên, nơi ở của anh ta không chỉ có mỗi chiếc xe đó. Nếu bây giờ anh ta lái xe đuổi theo, tất nhiên vẫn có thể bắt kịp cô.
Nhưng câu nói cuối cùng của cô lại làm cho anh ta không dám hành động xốc nổi. Vẻ mặt quyết liệt khi cô bỏ đi vừa rồi khiến anh ta hiểu cô không hề nói giỡn. Cô thật sự có thể liều mạng với anh ta.
Bây giờ cô vừa mới biết được sự thật, đang lúc kích động nhất, nhất định cũng đang là lúc cảm xúc bất ổn nhất. Vì vậy, anh ta không thể đuổi theo cô ngay lúc này, ít nhất không thể làm ảnh hưởng đến cô khi cô còn đang lái xe.
Để đề phòng bất trắc, Tư Đồ Không còn gọi điện thoại cho Lưu Trung Nam, dặn anh ta không được đi theo Liễu Ảnh nữa, sợ lỡ bị Liễu Ảnh phát hiện sẽ làm cô kích động.
Nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì anh ta có muốn hối hận cũng không kịp.
Đợi cô bình tĩnh hơn, anh ta mới đi tìm cô. Anh ta nhất định sẽ không từ bỏ cô, cho nên, cuối cùng cô vẫn phải quay về bên anh ta.
Anh ta biết muốn cô cam tâm tình nguyện tự quay về là rất khó, dĩ nhiên, chỉ cần đưa được cô trở lại thì anh ta có thể sẽ sử dụng một vài biện pháp khác.
Liễu Ảnh đã rời khỏi biệt thự. Sau khi thấy không có xe đuổi theo mình, Tư Đồ Không không đuổi theo mà người lúc trước luôn theo dõi cô cũng không bám theo nữa, cô mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.
Liễu Ảnh từ từ bình ổn lại cảm xúc của mình. Cô biết sự việc đã đến nước này thì không thể trốn tránh được nữa, cô phải đối mặt với tất cả. Dù thực tế có tàn nhẫn hơn, mọi chuyện có tồi tệ hơn, cô cũng đều không thể trốn tránh.
Vậy thì tiếp theo, cô cần phải đối mặt với tất cả mọi việc như thế nào, nên giải quyết những chuyện này ra sao.
Liễu Ảnh biết mình không đấu lại được Tư Đồ Không. Nếu anh ta không chịu buông tha cho cô thì cô cũng không có cách nào trốn thoát.
Còn cả chuyện của Bùi Dật Duy nữa. Hiện tại cô đã lâm vào hoàn cảnh này, cũng không đủ sức giúp đỡ anh ta nữa.
Nhưng không biết tình hình Bùi Dật Duy bây giờ thế nào rồi?
Liễu Ảnh đang mải suy nghĩ thì điện thoại của cô chợt reo chuông. Lúc đầu, cô còn tưởng là Tư Đồ Không gọi tới, trong lòng đang mâu thuẫn, nhưng khi nhìn thấy tên người gọi đến thì ngay lập tức hai mắt lóe sáng, vội vàng bắt máy.