CHƯƠNG 3444
Nhưng lần này thì không được, ngày mai Bùi Dật Duy sẽ đi tự thú, nếu như cô đã biết chuyện này rồi, vậy thì cô chắc chắn phải giúp Bùi Dật Duy.
Đây là chuyện giết người, phiền phức là điều không thể tránh khỏi, Bùi Dật Duy lại không muốn để người khác biết được chuyện này. Sau khi Bùi Dật Duy bị giam lại, chắc chắn không thể tự mình xử lý được, đương nhiên cô phải giúp Bùi Dật Duy xử lý rồi.
Ví dụ như tìm luật sư, thưa kiện, cô phải cố gắng giúp Bùi Dật Duy giảm bớt tội.
“Dựa vào việc tôi không đồng ý.” Đôi mắt Tư Đồ Không híp lại đầy nguy hiểm, nhìn dáng vẻ cô nôn nóng, bàn tay vẫn còn dừng trên cổ cô của anh ta vào lúc này cũng muốn dùng sức bóp chặt.
Cô đã đi theo anh ta năm năm rồi, trong quãng thời gian năm năm này, cô chưa bao giờ làm trái ý anh ta, càng chưa bao giờ chống đối anh ta, từ trước tới nay, cô luôn nghe lời, bảo gì làm nấy.
Từ trước tới nay, cô luôn nghe lời, bảo gì làm nấy, những chuyện anh ta cấm đoán, cô sẽ tuyệt đối không làm.
Cho dù lần này thời hạn năm năm đã tới, nhưng nếu anh ta không cho cô đi, thì dù có bất mãn, cô cũng sẽ không có ý định chống đối.
Chỉ là dùng vài mánh khóe nhỏ nhằm rời khỏi anh ta, nhưng cô không ngờ được rằng những mánh khóe đó lại khiến anh ta cảm thấy thích thú.
Thế mà bây giờ, cô lại vì Bùi Dật Duy mà làm trái ý chính anh ta.
Bùi Dật Duy quan trọng với cô đến vậy sao?
Cô vì Bùi Dật Duy mà cái gì cũng dám làm.
“Việc này không được.” Lần này thái độ của Liễu Ảnh rất kiên quyết, tình huống bây giờ đặc biệt, Bùi Dật Duy không muốn để người khác biết chuyện này, nếu như cô không giúp anh ta thì sẽ chẳng có ai giúp anh ta cả.
Tư Đồ Không nheo mắt, vẻ lạnh lùng trong ánh mắt tụ lại, anh ta không lên tiếng, chỉ yên lặng, đăm đăm nhìn cô.
Tuy lúc này anh ta không nói gì, chỉ dõi mắt về phía cô, nhưng ánh mắt ấy rõ ràng tràn ngập khí thế áp bức, khiến người ta phải khuất phục, ép đối phương ngột ngạt đến khó thở.
Ánh mắt như vậy, nếu đổi lại là người khác, có lẽ đã sớm bị dọa cho hai chân mềm nhũn, ngã khuỵu dưới đất từ lâu.
Nếu như là ngày thường, chắc chắn Liễu Ảnh đã run sợ mà nhún nhường rồi, nhưng bây giờ thì khác, cô nhìn anh ta, kiên quyết nói: “Lần này không được.”
“Được, vậy em cứ thử xem.” Khóe môi Tư Đồ Không kéo ra một đường cong lạnh lẽo, tốt lắm, cô dám vì Bùi Dật Duy mà bất chấp tất cả.
Cô quan tâm tới Bùi Dật Duy vậy sao?
Nếu đã quan tâm như vậy, vậy thì…
Liễu Ảnh khẽ ngẩng đầu, im lặng, nhưng thái độ của cô lại rất rõ ràng, không chùn bước, không khuất phục.
“Bùi Dật Duy vất vả nhiều năm mới gây dựng được công ty như ngày hôm nay, em nói xem, nếu như tôi muốn làm gì đó, liệu công ty của anh ta có giữ nổi nữa không?” Tư Đồ Không cũng không hy vọng phải dùng đến chiêu này để uy hiếp cô, anh ta không thể chấp nhận dáng vẻ bảo vệ Bùi Dật Duy của cô, căm ghét dáng vẻ cô vì Bùi Dật Duy mà có thể bất chấp tất cả, càng không thể chấp nhận được việc cô sẽ tiếp tục gặp người đó.
Con người anh ta, trước giờ làm việc chỉ nhìn vào kết quả, không quan tâm đến quá trình, chỉ cần là kết quả anh ta muốn là được.