CHƯƠNG 3406
Bởi lúc này đây, cô thực sự không biết phải nói gì nữa. An ủi Bùi Dật Duy ư? Dường như ở vào tình huống này, nói bất cứ điều gì cũng không thích hợp!
“Cô ta còn làm một vài chuyện tệ hại với Tô Khiết nữa. Năm năm trước, một ngày trước lễ đính hôn của Tô Khiết, cô ta làm tôi ngất đi, sau đó cho người bắt trói Tô Khiết lại, định hại đời Tô Khiết, cũng may lúc đó Tô Khiết đã trốn thoát được.” Dĩ nhiên Bùi Dật Duy thấy được vẻ kinh ngạc của Liễu Ảnh, anh ta hơi bối rối, nhưng nhiều hơn thế là sự phẫn nộ.
Bùi Doanh không chỉ chuốc thuốc và làm chuyện ghê tởm kia với anh ta, cô ta còn muốn hại Tô Khiết, cho nên, anh ta tuyệt đối không thể tha cho Bùi Doanh được.
“Cô ta… Có phải cô ta bị điên rồi không?” Cuối cùng Liễu Ảnh cũng tìm lại được giọng nói của mình, đây cũng là lần đầu tiên cô được mở mang tầm mắt với loại người như Bùi Doanh, đúng là quá đáng sợ.
“Sự việc là như vậy đấy. Ngày mai tôi sẽ đi tự thú, những chuyện khác có thể giấu được Tô Khiết thì em cứ giấu giúp tôi.” Bùi Dật Duy không quan tâm tới cái nhìn của người khác, nhưng anh ta quan tâm tới Tô Khiết, anh ta không muốn để Tô Khiết biết những chuyện bẩn thỉu này.
“Đợi chút đã, nếu như chỉ vì nguyên nhân này mà anh giết cô ta, thì tình hình rất bất lợi với anh đấy.” Liễu Ảnh hít sâu một hơi, ban nãy cô chỉ mải phẫn nộ, bây giờ mới sực nhớ ra một vấn đề rất thực tế.
Chỉ vì Bạch Doanh gây ra chuyện đó với anh ta mà anh ta ra tay giết Bùi Doanh, tình huống này vô cùng bất lợi đối với Bùi Dật Duy.a
“Tôi biết, không sao đâu, ngày mai tôi đi tự thú, cùng lắm thì lấy một mạng đền một mạng, tôi chỉ không muốn để Tô Khiết biết chuyện này thôi, quá bẩn thỉu, tôi không muốn để cô ấy biết.” Bùi Dật Duy thấu hiểu tình hình sự việc này hơn bất cứ ai. Trước đó, khi ra tay giết Bùi Doanh, anh ta đã biết rất rõ rồi, thế nhưng anh ta vẫn giết người.
“Ngay mai anh đi tự thú, chắc chắn cảnh sát sẽ đi điều tra phải không? Bây giờ Bùi Doanh đang ở đâu?”
Liễu Ảnh vẫn luôn biết rằng người mà Bùi Dật Duy quan tâm nhất là Tô Khiết, anh ta coi Tô Khiết còn quan trọng hơn tính mạng của mình, cho nên lúc này nghe thấy anh ta nói như vậy, Liễu Ảnh cũng không lấy làm bất ngờ.
Hiện tại, Liễu Ảnh chỉ bận nghĩ xem nên giải quyết chuyện này ra sao, làm thế nào mới có thể giành được yếu tố có lợi cho Bùi Dật Duy.
Bản thân Bùi Dật Duy hoàn toàn phớt lờ, nhưng cô thực sự không thể trơ mắt nhìn Bùi Dật Duy đi nộp mạng như vậy được.
“Ở trong biệt thự.” Bùi Dật Duy trả lời bâng quơ, nhớ tới mục đích khi Liễu Ảnh hỏi điều này, lại bổ sung thêm một câu: “Em đừng can thiệp vào chuyện này làm gì, em là con gái, chuyện này không thích hợp để con gái con đứa như em nhúng tay vào đâu. Vả lại em cũng không thể bị sự việc này liên lụy được. Tối nay tôi gọi em tới đây chỉ để nhờ em tới lúc đó liên lạc với Tô Khiết giúp tôi, chuyển cổ phần cùng với tài sản của tôi sang danh nghĩa của Tô Khiết cho suôn sẻ.”
Bùi Dật Duy không thể để một cô gái như Liễu Ảnh xử lý một chuyện như thế này được, hơn nữa, cũng không cần thiết phải xử lý. Ngày mai anh ta sẽ đi tự thú, cảnh sát nên xử lý thế nào thì sẽ xử lý như thế đó, anh ta cũng chẳng quan tâm.
Liễu Ảnh đương nhiên hiểu được suy nghĩ của Bùi Dật Duy, cô biết từ trước tới nay, Bùi Dật Duy là người dễ mềm lòng, hơn nữa trước đây, Bùi Dật Duy cũng luôn bảo vệ cô như em gái, tất nhiên anh ta sẽ không muốn để cô phải mạo hiểm.
Anh ta nghĩ cho cô, lo lắng cho Tô Khiết, vậy vì sao anh ta lại không chịu suy nghĩ cho chính mình chứ.
Anh ta thừa biết rằng tình hình hiện tại đang rất bất lợi với bản thân, nhưng anh ta chẳng mảy may bận tâm chút nào. Như vậy là anh ta đã chuẩn bị sẵn tinh thần lấy mạng đền mạng để đi nộp mạng rồi sao?
“Anh có thể nghĩ cho bản thân một chút hay không, anh có thể nghĩ xem nên làm thế nào để cứu vãn cục diện bây giờ, làm thế nào để cứu lấy chính bản thân anh hay không?” Liễu Ảnh cảm thấy sống mũi cay cay, người đàn ông đang đứng trước mặt đây là người cùng cô khôn lớn trưởng thành, là người mà cô vẫn luôn giữ kín trong lòng một tình cảm thầm thương trộm nhớ.