Chương 3383

Ban đầu, quản gia Trọng cho rằng bé Vũ Kỳ có thể sẽ không đáp lại nhanh chóng, dù sao thì bé Vũ Kỳ vẫn là một đứa nhỏ mới có năm tuổi, con nít ham chơi, cũng không thể luôn trông chừng điện thoại.

Ở trong Viên phủ có nhiều đồ chơi mới lạ như thế, rất dễ dàng hấp dẫn lực chú ý của con nít.

Nhưng mà quản gia Trọng vừa mới gửi yêu cầu kết bạn không bao lâu, bọn họ vừa mới ra khỏi Viên phủ, còn chưa lên xe thì bé Vũ Kỳ đã chấp nhận lời mời kết bạn của thành chủ.

“Thành chủ, kết bạn rồi, bây giờ người đã là bạn tốt của bé Vũ Kỳ.” Quản gia Trọng đưa điện thoại tới trước mặt của thành chủ nhà mình, tâm trạng có chút kích động, Đường Vũ Kỳ là con của cô cả nhà họ Đường, vậy thì có thể là công chúa nhỏ của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ.

Trương Minh Hoàng vừa nhận điện thoại, Đường Vũ Kỳ liền gửi tin nhắn tới, Đường Vũ Kỳ gửi tới một khuôn mặt tươi cười, sau đó lại gửi tới một câu.

“Chú xinh đẹp ơi, là chú ạ?”

Lúc này, quản gia Trọng vẫn còn đang nhìn chằm chằm, nhìn thấy tin nhắn của bé Vũ Kỳ gửi tới, khóe môi nhịn không được mà kéo ra một lần nữa, chú xinh đẹp hả?

Cách xưng hô chú này, chỉ sợ là không thích hợp.

Nếu như cô cả nhà họ Đường thật sự là công chúa Quỷ Vực Chi Thành bọn họ, vậy thì đứa nhỏ này phải gọi thành chủ là ông ngoại, đây chính là ông ngoại đó, cho nên xưng hô không thể sai được.

Quản gia Trọng vừa định nhắc nhở thành chủ nhà mình về vấn đề xưng hô, quản gia Trọng còn chưa mở miệng thì đã nhìn thấy thành chủ mình gửi lại một tin nhắn “đúng vậy”.

Quản gia Trọng giật mình, bình thường thành chủ nhà mình đều không có fb, hơn nữa bình thường thành chủ cũng không gửi tin nhắn, sao mà thao tác của thành chủ lại nhanh như vậy, ông ta cũng chưa có nhắc nhở kia mà.

Hơn nữa, hiện tại thành chủ biết rõ bé Vũ Kỳ là con của cô cả nhà họ Đường, vậy thì thành chủ cũng biết bé Vũ Kỳ có thể là cháu ngoại của mình.

Vậy mà thành chủ lại còn để bé Vũ Kỳ gọi mình là chú, không chịu uốn nắn một chút hả?

Rốt cuộc là thành chủ suy nghĩ như thế nào vậy?

“Cháu chào chú.” Tin nhắn của Đường Vũ Kỳ lại được gửi tới ngay lập tức, cách màn hình điện thoại cũng có thể cảm nhận được sự vui vẻ của cô bé.

“Chú ơi, chú nhớ là đừng có buồn nữa nha, thỉnh thoảng cháu có thể đi chơi với chú.” Đường Vũ Kỳ thật sự rất thích chú xinh đẹp này, cũng rất muốn thân thiết với chú ấy.

“Được.” Trương Minh Hoàng hơi ngắn ra, sau đó khẽ cười một tiếng, ông ta nói một chữ được ra khỏi miệng, sau đó lại nhớ đến lúc này bé Vũ Kỳ không có ở đây, không thể nghe được, cho nên Trương Minh Hoàng lại đánh một chữ được rồi gửi qua.

“Thành chủ, bé Vũ Kỳ nói là muốn đi tìm người, nều không thì hẹn thời gian đi, xem xem có thể…” Quản gia Trọng vẫn còn muốn có thể thông qua Vũ Kỳ để làm xét nghiệm ADN, quản gia Trọng còn đang suy nghĩ phải làm như thế nào mới có thể gặp lại bé Vũ Kỳ, không ngờ tới là vừa mới kết bạn xong, bé Vũ Kỷ đã đưa ra yêu cầu muốn gặp thành chủ.

Trương Minh Hoàng không trả lời quản gia Trọng, nhưng mà tin nhắn của Đường Vũ Kỳ lại được gửi tới: “Chú ơi, ngày mai cháu đi tìm chú chơi nha.”

Cho nên chuyện này không cần Trương Minh Hoàng phải trả lời, Đường Vũ Kỳ đã trả lời thay cho ông ta.

*Tốt quá, bé Vũ Kỳ bảo là ngày mai sẽ đến, thật sự tốt quá.” Quản gia Trọng nhìn thấy tin nhắn của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ gửi tới thì cười đến nỗi hai mắt híp lại, bé Vũ Kỳ đúng là khéo hiểu lòng người.

“Nhưng mà dưới tình huống hiện tại, người nhà họ Đường có thể cho con bé đi ra ngoài à? Hơn nữa con bé còn nhỏ như thế, chắc chắn là nhà họ Đường không thể để cô bé đi một mình ra ngoài được.” Chỉ là quản gia Trọng vừa mới nghĩ đến một vấn đề thực tế, nụ cười trên mặt lại cứng đờ..

“Chú ơi, cháu đã nói với bà cố của cháu rồi, ngày mai cháu sẽ đi tìm chú.” Mà đúng lúc này, tin nhắn của Đường Vũ Kỳ lại được gửi đến, giải quyết nỗi ưu sầu của quản gia Trọng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play