Chương 3368
“Được.” Nhưng mà quản gia Trọng vẫn còn chưa tìm được từ phù hợp, còn chưa mở lời thì Trương Minh Hoàng lại trả lời bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ, hơn nữa còn là một câu trả lời khẳng định.
Một câu trả lời đơn giản không thể đơn giản hơn, nhưng mà ý tưởng rõ ràng lại không thể rõ ràng hơn.
Trong nháy mắt quản gia Trọng hoàn toàn kinh ngạc, lúc nãy thành chủ vừa mới nói cái gì vậy?
Được hả?
Ý của thành chủ là sẽ đồng ý tiếp tục đi tìm công chúa?
Tại sao vậy?
Sao lại có thể như vậy?
Rõ ràng là lúc trước thành chủ đã nói không tiếp tục đi tìm công chúa, hơn nữa lúc đó thái độ của thành chủ vô cùng kiên quyết, không có chỗ để thương lượng.
Cho nên lúc Lương nói muốn tiếp tục đi tìm công chúa, ông ta đã nói là Lương cứ lặng lẽ đi tìm, trước tiên đừng nói cho thành chủ biết.
Nhưng mà hiện tại thành chủ đã thay đổi chủ ý, thật sự thay đổi chủ ý rồi?
Hiện tại thành chủ không còn bám mãi chuyện của cô cả nhà họ Đường nữa rồi?
“Chú ơi, cháu chúc chú nhanh chóng tìm được con của chú.” Đường Vũ Kỳ nở nụ cười ngọt ngào, tuy là lúc này ở trong bóng tối, nhưng mà nụ cười trên mặt của cô bé vẫn tươi sáng chói mắt như thế, dường như có thể chiếu sáng tất cả bóng tối.
“Chú ơi, chú nhất định phải tìm được con của chú.” Sau đó, Đường Vũ Kỳ lại bổ sung thêm một câu, lúc Đường Vũ Kỳ nói ra lời này, giọng nói của cô bé rất chắc chắn.
“Chú cảm ơn cháu.” Trong lòng của Trương Minh Hoàng xẹt qua một tia ấm áp, một loại cảm giác ấm áp vô cùng dễ chịu, Trương Minh Hoàng phát hiện mọi hành động của cô bé đứng trước mặt có thể ảnh hưởng trực tiếp tới ông ta, hơn nữa còn ảnh hưởng không nhỏ đối với ông ta.
Nhưng mà Trương Minh Hoàng không hề chán ghét cảm giác này, ngược lại là ông ta rất thích cảm giác này.
“Chú ơi, chắc chắn là con của chú rất ưu tú, rất giỏi giang.” Đường Vũ Kỳ nhìn Trương Minh Hoàng, lời nói này lại càng chắc chắn hơn nữa, dáng dắp của chú đẹp mắt như thế, hơn nữa vừa nhìn liền biết là một người rất lợi hại, cho nên con của chú chắc chắn là một người rất xuất sắc.
Đường Vũ Kỳ suy nghĩ rồi lại bổ sung thêm một câu: “Ưu tú giống như là mẹ của cháu vậy?”
Trong lòng của bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ, mẹ của cô bé là ưu tú nhất.
Khóe miệng của Trương Minh Hoàng tiếp tục nâng lên, đường cong rõ ràng hơn mấy phần, từ nãy đến giờ cũng chỉ có mấy phút mà thôi, cô bé này đã nhắc đến mẹ của mình rất nhiều lần, hơn nữa mỗi một lần cô bé nhắc đến mẹ của mình thì đều là một giọng điệu rất kiêu ngạo.
Có thể thầy được trong lòng của đứa nhỏ này, mẹ của cô bé vô cùng ưu tú và xuất sắc.
Cho nên, Trương Minh Hoàng cảm thấy câu nói sau cùng của Đường Vũ Kỳ đặc biệt có thành ý, cô bé này thật sự rất tốt, đã xinh đẹp lại đáng yêu, hơn nữa còn khéo hiểu lòng người vô cùng.
“Mẹ của cháu là ai vậy?” Quản gia Trọng thoáng lấy lại tinh thần, nghe tháy lời nói của Đường Vũ Kỳ thì nhịn không được mà hỏi một câu.
Mẹ của cô bé này là ai?
Cô bé này xinh đẹp như thế, đáng yêu như thế, còn thông minh như thế, chắc chắn là mẹ của cô bé cũng rất xuất sắc.
Mà quan trọng đó chính là hiển nhiên thành chủ rất thích đứa nhỏ này, quản gia Trọng cảm thầy cần phải biết rõ thân phận của đứa nhỏ này, nếu như có thể, sau này có thể tìm cơ hội để đứa nhỏ này gặp mặt thành chủ thêm nhiều lần, chỉ cần có thể để thành chủ vui vẻ là được rồi.