Chương 3351
Những người khác thì cũng không sao, Thành chủ sẽ không quan tâm, nhưng người nhà họ Đường cũng ở dưới lầu, ông cụ Đường và bà cụ Đường đều có mặt, quản gia Trọng cảm thấy Thành chủ chắc chắn sẽ để ý đến người nhà họ Đường, vì cô chủ nhà họ Đường.
Trương Minh Hoàng đảo mắt qua, nhàn nhạt quét nhìn một cái, sau đó chằm chậm gật đầu, Đường Thắm Nhi không có tới, nhưng những người nhà họ Đường khác đều có mặt, ông ta đi xuống như vậy đích thực là không hay, có thể khiến người khác hiểu lầm.
“Vậy chúng ta đi cửa số?” Đây là một toà nhà tây ba tầng, chỉ có một cầu thang này thôi, cầu thang không đi được thì chỉ có thể đi từ cửa sổ.
Đây là lầu hai, đối với ông ta mà nói thì nhảy từ cửa số xuống là chuyện dễ như trở bàn tay, chỉ có điều mắy chuyện như leo cửa số thế này thực sự không hợp với Thành chủ.
Nhưng bây giờ cũng không còn cách nào khác.
Trương Minh Hoàng không có trả lời, không có trả lời chính là không phản bác, đã đồng ý rồi.
Quản gia Trọng thầm thở ra một hơi, sau đó đi đến cửa số, quan sát một hồi, khoảng cách không phải vấn đề, chủ yếu là quản gia Trọng lo lắng bị người ta phát hiện, bị người ta hiểu lầm là ăn trộm.
Có điều tối nay Viên phủ có tiệc, những người khác đều bận, đằng sau vốn không có người.
“Thành chủ, ngài xuống trước đi.” Quản gia Trọng không phát hiện ra có vấn đề gì, nghĩ nghĩ một hồi, vẫn quyết định để Thành chủ nhà mình xuống trước, bên dưới rõ ràng không có người, quản gia Trọng cũng lo đột nhiên có người lên lầu.
Cho nên, ông ta vẫn nên lót đường phía sau tốt hơn.
Trương Minh Hoàng không có nói gì, nhảy một phát đi xuống, độ cao như thế này đối với ông ta mà nói thật sự chẳng là gì cả.
Trương Minh Hoàng nhảy xuống, đi lên trước hai bước, sau đó đứng ở bên cạnh đợi quản gia Trọng.
Nhưng quản gia Trọng còn chưa kịp nhảy thì đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân, theo lý mà nói với thân thủ của quản gia Trọng mà nhanh chóng nhảy xuống thì vẫn còn kịp, nhưng quản gia Trọng đột nhiên phát hiện dưới đất có một món đồ, là của Thành chủ nhà ông ta, có thể là hồi nãy Thành chủ nhảy đã rơi mắt rồi.
Đồ của Thành chủ nhà ông ta đương nhiên không thể đề lại đây rồi, cho nên quản gia Trọng khom người xuống nhặt đồ lên, khi muốn nhảy xuống thì đã không kịp rồi.
Quản gia Trọng chỉ có thể thoắt một cái, nhanh chóng về thư phòng trước.
Trương Minh Hoàng ở bên dưới lầu vốn không có ngẩng đầu lên nhìn, cho nên không biết tình hình bên quản gia Trọng, Trương Minh Hoàng cũng không có thúc giục, cũng không có vội, bây giờ chuyện có thể khiến Trương Minh Hoàng nóng ruột cũng thật sự không nhiều, hoặc có thể nói chuyện có thể khiến Trương Minh Hoàng quan tâm, thật sự không nhiều.
Quản gia Trọng không có xuống, Trương Minh Hoàng cứ đứng đợi ở đó như vậy, yên lặng mà đứng, không nói tiếng nào, cũng không nóng ruột.
Trương Minh Hoàng thậm chí còn không đi xem tình hình xung quanh, bởi vì ông ta căn bản không quan tâm mấy thứ này, chỗ này có đẹp hay không, có náo nhiệt hay không đều không có bắt kỳ quan hệ gì với ông ta cả.
Chỉ là nghe thấy trong nhà không ngừng truyền đến tiếng cười vui vẻ, trong lòng Trương Minh Hoàng vẫn có thêm vài phần thất vọng.
Hôm nay ông ta đến đây, vốn là muốn gặp Đường Thắm Nhị, xin lỗi với Đường Thắm Nhi về những chuyện trước đây, ông ta biết xin lỗi thực ra chỉ là thứ yếu.
Ông ta thực ra là muốn gặp mặt cô gái đó một lần, cho dù kết quả giám định nhân thân đã nói chính xác rằng cô không phải con gái ông ta, ông ta vẫn muốn gặp cô một lần.