Chương 3344

Bà Lý cũng ý thức được mình lỡ miệng, vội dừng lại.

*Tôi nhớ hậu viện nhà bà có không ít thứ thú vị, tôi dẫn hai bé cưng đi chơi.” Phạm My vội chuyển đề tài, chuyện liên quan với nhà họ Đường và nhà họ Có, trường hợp này quả thực không nên nói lung tung.

Bà Lý là người thẳng thắn nhanh miệng, Phạm My biết bà ấy không có ý gì, nhưng vẫn sợ gây ra phiền phức không cần thiết.

“Được, bà dẫn hai bé cưng đi chơi trước, bên tôi còn chút việc cần sắp xếp một chút, sắp xếp xong, tôi sẽ qua tìm hai bé cưng chơi.” Bà Viên nhìn hai bé cưng lưu luyến không nỡ, nhưng bà còn có việc phải làm, dù sao tối nay là Viên phủ đãi tiệc, bà làm chủ nhân không thể chỉ lo tự mình chơi.

Phạm My và bà Lý liền dẫn hai bé cưng đến hậu viện, trong hậu viện có rất nhiều đồ chơi kỷ lạ cổ quái, ông Viên mặc dù bây giờ giữ chức cao, bình thường ở trước mặt người ngoài đều là dáng vẻ thanh cao, nhưng thực ra bên trong lại tính tình phóng khoáng, bình thường chỉ thích thu thập những món đồ kỳ dị.

Thu thập nhiều rồi, bèn đặc biệt dựng đại sảnh ở hậu viện, sảnh lớn như vậy cũng sắp đề đây rồi, quả thật không ít những thứ kỳ dị, hơn nữa tuyệt đối đều là thứ trẻ con yêu thích.

Thu thập nhiều rồi, bèn đặc biệt dựng một đại sảnh ở hậu viện, sảnh lớn như vậy cũng sắp để đây rồi, quả thật không ít những thứ kỳ dị.

Viên Quân Doanh vẫn chưa kết hôn, Viên phủ không có trẻ con, bình thường khi có chuyện phiền lòng, ông Viên đều một mình tới đây, có lúc những món đồ nhỏ này có thể giải tỏa áp lực, hơn nữa tuyệt đối đều là thứ trẻ con yêu thích.

Hai bé cưng vừa vào đại sảnh đã bị thu hút, dù là Đường Minh Hạo xưa nay bình tĩnh như người lớn cũng mặt đầy kinh ngạc, rõ ràng cũng bị chắn động.

“Thật nhiều đồ thú vị.” Đường Vũ Kỳ vốn là ham vui, trực tiếp chạy như bay tới, sờ cái này, ngắm cái kia, cảm thấy mắt cũng không đủ dùng.

“Xem ra hai bé cưng rất thích.” Phạm My thấy hai bé cưng thích thì cũng cực kỳ vui vẻ, bà nhớ Đường Minh Hạo mặc dù tuổi nhỏ, nhưng đều không cảm thấy hứng thú với những món đồ chơi mà trẻ con bình thường hay chơi.

Bà mua rất nhiều đồ chơi cho Hạo, Hạo đều không hứng thú, ngoại trừ mô hình lần trước, Phạm My thật sự khó nhìn thấy dáng vẻ hứng thú thế này của Hạo.

“Bé cưng thích thì tốt, ông Viên thu thập những thứ này cuối cùng phát huy tác dụng rồi, sau này bà có thể dẫn hai bé cưng tới chơi mỗi ngày.” Bà Lý bây giờ hoàn toàn là fan của hai bé cưng, tất cả đều lấy hai bé cưng làm trọng.

Phạm My không trực tiếp trả lời, dù sao đây là Viên phủ, không phải nhà họ Đường, dù nhà họ và nhà ông Viên quan hệ có tốt, cũng không thể ngày nào cũng dẫn hai bé cưng tới chơi.

Nhưng mà, khó được hai bé cưng yêu thích như vậy, Phạm My cảm thấy có lẽ lại tìm cơ hội dẫn chúng tới chơi.

Suy nghĩ của trẻ con đều khá đơn giản, có đồ chơi hay trước mắt, lực chú ý của hai bé cưng hoàn toàn bị thu hút.

Hạo đi nghiên cứu món đồ nó cảm thấy hứng thú, Kỳ lựa chọn khá đơn giản, cũng khá mỏ, chỉ cần vui, chỉ cần đẹp, Kỳ đều thích.

Lúc này, quản gia Trọng ngồi trong thư phòng đã nghe thấy động tĩnh dưới lầu, ông ta biết khách đều đã tới rồi, thành chủ bây giờ đi xuống, hay là đợi lát nữa lại xuống đây?

Quản gia Trọng nhìn sang thành chủ nhà mình, thấy thành chủ vẫn ngồi yên không nhúc nhích, nhưng ông ta vẫn chú ý tới thành chủ nhà mình khẽ cau mày, rất rõ ràng cũng nghe thấy động tĩnh dưới lầu, thành chủ nhất định cũng nghĩ tới cô cả nhà họ Đường có lẽ đã tới rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play