CHƯƠNG 289

Cho nên, suốt đường đi này không ai dám nói chuyện, cực kỳ yên lặng.

“Vừa lúc tôi muốn vào trung tâm thương mại mua chút đồ, anh có thể ngừng xe ở phía trước không?” Tô Khiết nhìn trung tâm thương mại phía trước, định muốn mua đồ cho hai bé con, cũng vừa lúc mượn cơ hội này xuống xe.

Suốt đường đi ba người bọn họ cứ im lặng không nói chuyện, hơn nữa cô cảm thấy cô kẹp giữa hai người như vậy cảm giác rất là xấu hổ.

Lúc này, Mộng Nhược Đình lại không nói thêm gì nữa, mà Tô Khiết vừa mới nói xong, Nguyễn Hạo Thần đã trực tiếp lái xe đến trước cửa trung tâm thương mại.

Tốc độ nhanh vô cùng.

“Em cũng có thể xuống xe rồi.” Tô Khiết vừa mới xuống xe bước vào trung tâm thương mại, Nguyễn Hạo Thần lập tức đuổi người.

“Chậc, có người nào như anh không? Em là em gái ruột của anh đó.” Mộng Nhược Đình khó chịu bĩu môi, đây rõ ràng là trọng sắc khinh em gái.

Mộng Nhược Đình khó chịu thì khó chịu đó, nhưng mà lại không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào cả, chị dâu cũng đã xuống xe rồi, cô cũng không dám nghĩ đến việc anh trai làm tài xế miễn phí nữa rồi.

“Anh, anh định đi theo dõi chị dâu hả?” Sau khi xuống xe, Mộng Nhược Đình cố ý trêu ghẹo nói: “Chị dâu cũng đâu có lén đi gặp đàn ông khác đâu, anh có cân theo dõi sát sao thế không?”

Nguyễn Hạo Thần ngước mắt nhìn cô, giống như một khối băng, làm người ta rét căm căm.

Vợ của anh đương nhiên phải trông cho kỹ rồi!!

Sau khi Tô Khiết vào trung tâm thương mại rồi, lập tức đi thẳng đến khu trẻ em, hôm nay cô vốn định mua đồ cho hai bé con.

Tô Khiết rất rõ ràng số đo và sở thích của hai bé con, cho nên chọn quần áo cũng rất đơn giản.

Vừa lúc trung tâm thương mại có một số hàng mới về, Tô Khiết phát hiện trong đó có mấy bộ là bé Kỳ nhà cô thích nhất, bé Kỳ nhà cô từ trước đến giờ luôn thích đẹp.

Nhưng mà bây giờ con nít lại đang trong khoảng thời gian phát triển nhanh, Tô Khiết cũng sẽ không mua quá nhiều đồ cùng một lần, quần áo năm nay mua sang năm sau chắc là sẽ không còn mặc vừa nữa, mua nhiều thì quá lãng phí.

Tô Khiết muốn chọn ra hai bộ trong số những bộ đã chọn xong kia, nhưng mà chọn tới chọn lui lại không biết nên chọn hai bộ nào cả.

Bởi vì mấy bộ này đều vô cùng xinh đẹp, trong lúc nhất thời cô thật sự không biết nên lấy cái nào bỏ cái nào.

Nếu như bé Kỳ của cô ở đây, chắc chắn sẽ la hét làm người ta ôm đi đóng gói hết, nghĩ như vậy, trên mặt Tô Khiết nhịn không được lộ ra một nụ cười nhẹ.

Nguyễn Hạo Thần đi vào trung tâm thương mại, nhanh chóng tìm được bóng dáng của cô, khi anh định qua đó thì lại phát hiện cô đang trong khu thời trang trẻ em chọn quần áo, nụ cười trên mặt cô lúc này, là nụ cười rực rỡ mà hạnh phúc.

Nguyễn Hạo Thần ngừng bước, mắt hơi lóe lên, cô đang định mua quần áo trẻ em sao?

Chắc chắn là cô vừa vào trung tâm thương mại đã đi thẳng đến khu vực thời trang trẻ em rồi, cho nên cô chắc chắn không phải chỉ là đi dạo chơi, mà là cố ý đến nơi này để mua quần áo trẻ em.

Nhưng mà vì sao cô lại mua quần áo trẻ em chứ, mấy bộ quân áo trẻ em này cô mua cho ai?

Mấy bộ quần áo trẻ em cô đang xem kia, nhìn sơ qua thì hình như là kích cỡ của mấy đứa bé khoảng bốn năm tuổi!!

Lúc này, Nguyễn Hạo Thần không bước lên nữa, anh cứ đứng từ đằng xa nhìn, anh muốn nhìn thử xem rốt cuộc cô có mua hay không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play