Chương 3224
Chỉ là ngày thường thiếu chủ Thành có hơi ngông cuồng xằng bậy, nhưng Cậu Tô cảm thấy anh ta không thể nào làm ra chuyện này, thế nên Cậu Tô mới muốn giải thích với Tô Khiết.
Tiểu Cửu và Tiểu Tân đều đi sát theo sau, chỉ là Tiểu Cửu vẫn luôn cúi đầu, cô ta cảm thầy giờ phút này cô ta không dám nói chuyện với cô cả nhà họ Đường.
Nhiệm vụ của Tiểu Tân là cướp đồ, sau đó làm loạn, còn những chuyện khác cậu ta không biết. Thế nên cậu ta hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ tò mò đi theo sau.
Khi sắp đến cửa phòng bệnh, Tô Khiết bỗng dưng nhìn về phía Cậu Tô: “Mấy người muốn lấy máu của tôi?”
Tô Khiết hỏi khá đột ngột, rõ ràng là lẫn giọng điệu nghi ngờ, nhưng thật ra đã chắc chắn được hơn nửa.
“Hả? À.” Lúc này Cậu Tô đang nghĩ nên giải thích với Tô Khiết thế nào, thế nên khi nghe cô hỏi vậy nhất thời không phản ứng kịp, vẻ mặt sửng sốt thấy rõ.
Cô cả nhà họ Đường có thể đoán được chuyện này, Cậu Tô và Tiểu Cửu cũng không cảm thầy quá ngạc nhiên.
Thế nên Cậu Tô không định giấu cô nữa. Anh ta cảm thấy nếu tiếp tục giấu diếm thì sẽ đắc tội cô cả nhà họ Đường thật mắt.
Nếu cô cả nhà họ Đường là công chúa của Qủy Vực Chỉ Thành bọn họ thật, thì đắc tội công chúa sẽ phải gánh hậu quả như thế nào, anh ta khỏi cần nghĩ nữa.
Đến lúc đó không cần công chúa ra tay cũng có người xử lý bọn họ.
“Cho nên, kế hoạch này rất hoàn hảo.” Tô Khiết híp mắt, đi về phía phòng phẫu thuật, nói ám chỉ.
Ý của cô là, chuyện này là do bọn họ gây ra.
“Không, không phải…” Cậu Tô cảm thấy cực kỳ oan uỗng, sao cô cả nhà họ Đường lại có thể phán tội bọn họ như vậy.
Tô Khiết lại nhìn về phía Cậu Tô, ánh mắt dửng dưng, hình như đang đợi anh ta giải thích.
Cậu Tô thì lời đã đến bên miệng lại không thể nói ra. Ngộ nhỡ, ngộ nhỡ chuyện này do thiếu chủ Thành làm thật, vậy giờ anh ta nói không phải, chẳng phải là lừa gạt cô cả nhà họ Đường sao.
Thế nên hiện giờ Cậu Tô thật sự không có cách nào giải thích.
Vẻ mặt của Tô Khiết lại lạnh thêm vài phần, cô không để ý bọn họ nữa mà xoay người đi thẳng về phía phòng phẫu thuật.
“Cô Đường, sao vậy? Có người muốn lấy máu của cô à? Vậy chúng ta có cần biện pháp đề phòng gì không? Tôi sẽ nói với Viện trưởng , sau đó sắp xếp mấy bảo vệ qua canh chừng.” Phạm My đi cùng cô cuối cùng cũng hiểu ra, vẻ mặt lập tức trở nên vô cùng nghiêm túc.
“Không cần, tôi cũng muốn xem thử, kẻ đó có năng lực gì có thể lầy đi thứ thuộc về tôi.” Cô híp mắt lại, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo. Dám ra tay trên đầu cô, tốt lắm, cô cũng muốn xem thử người nọ giỏi giang đến mức nào.
Lúc Cậu Tô và Tiểu Cửu nghe thấy Tô Khiết nói câu này đều giật thót tim, bọn họ hiểu năng lực của thiếu chủ Thành. Nếu là người khác nói câu này thì bọn họ nhất định sẽ khịt mũi coi thường, nhưng cô cả nhà họ Đường nói câu này lại khiến bọn họ cảm thấy sởn tóc gáy.
Lúc này Cậu Tô và Tiểu Cửu đều không nhịn được thầm cầu nguyện cho thiếu chủ Thành, chỉ mong đến lúc đó anh ta không chết quá thảm.
Tô Khiết không để ý đám người bọn họ nữa mà vào thẳng phòng phẫu thuật. Trong phòng phẫu thuật còn có người đang chờ cô cứu sống, cô không có thời gian phí phạm cho đám người này.
Tô Khiết cũng biết, ba người này không thể nào nhân cơ hội chạy trốn. Phớt lờ bọn họ có khi lại thu được kết quả ngoài ý muốn.