Chương 3209
Nhưng mà Tô Khiết cũng không hoàn toàn lơ là cảnh giác.
Kiểm tra sau đó rất thuận lợi, chẳng bao lâu đã xong, dù sao cũng là bệnh viện nhà mình, hơn nữa còn có Viện trưởng đích thân theo sát, muốn không nhanh cũng không được.
Trong quá trình kiểm tra cũng không xảy ra chuyện bất ngờ nào.
Chẳng bao lâu đã có kết quả kiểm tra. Viện trưởng một mình lầy hết tắt cả tài liệu liên quan, hơn nữa trong bệnh viện không có hồ sư lưu lại, bên phía bác sĩ cũng không có tài liệu nào liên quan đến Tô Khiết.
Vì khi kiểm tra cần lấy máu, nên sau khi kiểm tra xong thì Viện trưởng giám sát tiêu hủy xử lí hết toàn bộ, không để lại tí xíu nào, không cho bắt kì ai có cơ hội gì.
Làm xong những chuyện này, Viện trưởng mới yên tâm. Viện trưởng đi nói rõ với Phạm My, thuận tiện đưa mọi tài liệu cho Tô Khiết.
Phòng làm việc của Viện trưởng ở tầng cao nhất, Phạm My không đi lên mà đứng ngoài phòng kiểm tra chờ Viện trưởng.
Viện trưởng cầm tài liệu đến trước mặt Phạm My, đang định đưa tài liệu cho Phạm My, nhưng vào lúc này, một chàng trai trẻ đột nhiên lao đến, cướp mắt tài liệu trong tay viện trưởng. Chưa chờ mọi người lấy lại tinh thần, người đó đã chạy đi như một làn khói.
Viện trưởng cũng hơi bối rối, từng thấy kẻ cướp tiền, cướp điện thoại, cướp của, nhưng lần đầu gặp phải chuyện cướp kết quả kiểm tra sức khỏe của người khác.
Chuyện gì thế này?
Kết quả kiểm tra sức khỏe của cô cả Đường là tất cả đều bình thường, bản kết quả kiểm tra đó chẳng hề có ích gì với người ngoài cả, người đó cướp cái này có thể làm được gì?
Nhưng chuyện liên quan đến cô cả nhà họ Đường, thêm cả lời nói của Phạm My lúc trước, Viện trưởng không dám qua loa, liên tục cho người đuổi theo. Nhưng mà tốc độ của người đó quá nhanh, khi họ kịp phản ứng thì người đó đã chạy xuống lầu.
Viện trưởng bèn báo bảo vệ giữ người lại.
“Sao thế này? Sao lại cướp luôn thế?” Phạm My cũng sững ra, Phạm My thật sự không ngờ đối phương lại dùng cách đơn giản mà thô bạo này.
“Khiết Khiết, làm sao bây giờ?” Sau khi Phạm My phản ứng lại thì nhìn Tô Khiết, trưng cầu ý kiến của Tô Khiết.
“Bọn họ cướp máy cái đó đi chẳng có ích gì cả.” Sắc mặt Tô Khiết lạnh nhạt, không thấy lo lắng, cũng không có khẩn trương.
Số tài liệu đó cũng không phải thứ quan trọng gì lắm, Tô Khiết không cảm thấy chúng có ích lợi gì.
Thế nên Tô Khiết cảm thấy khả năng việc cướp số tài liệu đó chỉ là cờ hiệu, chỉ là che giấu.
Tô Khiết cảm thấy chắc sẽ có chuyện tiếp theo, nhưng không biết chuyện tiếp theo là gì?
Xem ra, chuyện này có vần đề thật, rõ ràng đã có người sắp đặt chuyện người phụ nữ ở ngoài cổng bệnh viện lúc trưa, mục đích là để Đường Vân Thành thầy được. Hiển nhiên đối phương rất hiểu rõ Đường Vân Thành, rõ ràng đối phương đoán được Đường Vân Thành thấy cảnh đó sẽ bảo cô đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe.
Mà mọi chuyện cũng xảy ra như dự đoán của người đó, cô đúng là đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe thật.
Chỉ là người nọ muốn đạt được mục đích gì khi muốn cô đi kiểm tra sức khỏe đây?
Rốt cuộc người đó muốn gì? Trên người cô có thứ gì mà người đó muốn sao?!
Tô Khiết thật sự nghĩ không ral!
Sau khi hai người đến bệnh viện, đề phòng chuyện kiểm tra, nhưng kiểm tra rất thuận lợi. Trong tình huống này, họ sẽ lơ là cảnh giác, sau đó lúc này đột nhiên có người xuất hiện cướp kết quả kiểm tra, sau đó sẽ thu hút mọi sự chú ý của họ đến chuyện này.