3200
Mặc Thành không chắc chắn thành chủ có đồng ý cho anh ta làm như vậy hay không, chuyện này anh ta đã quyết định, chắc chắn muốn đi làm, nếu thành chủ không đồng ý, e rằng đến lúc đó sẽ gặp phải phiền phức, vì vậy, không bằng anh ta làm xong chuyện rồi đi gặp thành chủ.
Còn cả lúc trước trong họp báo anh ta tuyên bố chuyện đã tìm được công chúa thật sự anh ta cũng không biết chuyện này vẫn hơi vướng mắc, vì vậy Mặc Thành cũng có phần lo rằng thành chủ sẽ tức giận.
Mặc dù Mặc Thành lớn như vậy rồi vẫn chưa từng thấy thành chủ tức giận, nhưng đối với thành chủ, Mặc Thành kính sợ từ trong đáy lòng.
“Mặc Thành .” Quản gia Trọng choáng váng, Mặc Thành thế này là gây họa rồi chạy, ném hết cục diện rối rắm cho ông ta.
Nhưng mà, nhoáng cái Mặc Thành đã chạy mắt dạng, ông ta cũng không thể đi bắt Mặc Thành trở lại.
Quản gia Trọng đành phải kiên trì đến cùng đi gặp thành chủ.
Bình thường thành chủ không có thói quen xem điện thoại di động, phần lớn thời gian đều vẽ tranh.
Quản gia Trọng tìm được Trương Minh Hoàng trong phòng vẽ tranh.
“Thành chủ, Mặc Thành đi họp báo, Mặc Thành nói sẽ dùng quy tắc của Quỷ Vực Chỉ Thành xử lý Trình Nhu Nhu.” Quản gia Trọng đứng ở bên cạnh Trương Minh Hoàng, báo cáo chuyện trong họp báo.
Trương Minh Hoàng nghe thấy lời của quản gia Trọng, cũng không có phản ứng gì, ngay cả động tác vẽ tranh cũng không dừng lại.
Quản gia Trọng biết, đây là không có ý kiến đối với cách làm của Mặc Thành .
Quả nhiên, cách làm lúc trước của ông ta vẫn quá nhân từ, nếu như là trước kia, có lẽ thành chủ cũng sẽ không nói gì, nhưng chắc chắn đây không phải là kết quả khiến Thành chủ hài lòng.
“Mặc Thành tuyên bố đã tìm được công chúa thật sự rồi.” Trương Minh Hoàng không có phản ứng gì, quản gia Trọng tiếp tục báo cáo.
Lần này cuối cùng Trương Minh Hoàng đã có phản ứng rồi, ông ta dừng động tác vẽ lại, ánh mắt nhìn về phía quản gia Trọng: “Người cậu ta nói là ai?”
“Mặc Thành cũng không biết chuyện cô cả nhà họ Đường chính là Tô Khiết, vì vậy Mặc Thành còn tưởng rằng cô cả nhà họ Đường là công chúa của Quỷ Vực Chỉ Thành chúng ta.”
Trương Minh Hoàng ngắn người, nhưng trên mặt cũng không có cảm xúc gì, không có bắt ngờ, cũng không có thất vọng.
Mặc dù quản gia Trọng đi theo bên người Trương Minh Hoàng hơn bốn mươi năm, nhưng có đôi khi quản gia Trọng vẫn nhìn không hiểu thành chủ nhà mình đang suy nghĩ cái gì.
“Thành chủ, Mặc Thành nói làm giám định ngừơïi thân cho thành chủ và cô cả nhà họ Đường, làm như vậy sẽ có kết quả nhanh nhắt, cũng trực tiếp nhất.” Quản gia Trọng thầm thở dài một hơi, vẫn kiên trì nói dự định của Mặc Thành cho thành chủ nhà mình.
“Cậu ta có cách?” Dường như lông mày Trương Minh Hoàng hơi nhíu lại, đặt bút vẽ trong tay sang một bên, giọng điệu vẫn bình tĩnh như thường, chỉ là, nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện khi ông ta đặt bút, không biết có phải vì tay run hay không mà có một giọt màu nhỏ xíu rơi xuống mặt bàn.
Mặc dù biết Đường Thắm Nhi chính là Tô Khiết, mặc dù cho đến bây giờ tất cả chứng cứ bọn họ điều tra được đều chứng minh Tô Khiết là con gái của Tô Trung Phương.
Nhưng trong lòng Trương Minh Hoàng vẫn còn một chút chờ mong, ông ta chỉ nhìn thấy ảnh chụp của cô bé kia, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy ảnh chụp của cô, ông ta đã cảm thấy vô cùng có duyên, giống như cô vốn nên có quan hệ với ông ta!
Dù sao quản gia Trọng cũng hiểu rõ Thành chủ nhà mình, hơn nữa quản gia Trọng quan sát rất tinh té, khi ông ta nhìn thấy chấm màu nhỏ rơi xuống mặt bàn, ánh mắt chọt lóe: “Mặc Thành nói cậu ta có cách.”