Chương 3185
Quản gia Trọng đại khái có thể đoán được Mặc Thành muốn chờ phóng viên nhắc đến chuyện gì đó.
“Mặc Thành vừa nói người cấu kết với Trình Nhu Nhu tính kế Qủy Vực Chỉ thành là ám chỉ nhà họ Nguyễn sao? Chuyện đó có lẽ chỉ là ý của ông cụ và Bà cụ Nguyễn thôi. Rõ ràng cậu ba Nguyễn không biết gì, hơn nữa cậu ba Nguyễn vẫn luôn từ chối, Mặc Thành có giận cá chém thớt lên người cậu ba Nguyễn không?”
Một phóng viên đưa ra câu hỏi nhạy cảm hơn, dù sao vừa rồi Mặc Thành cũng không chỉ đích danh.
Ánh mắt Mặc Thành khẽ đảo, nhìn về phía phóng viên, anh ta giận cá chém thớt với Nguyễn Hạo Thần?
Anh ta có phải là người keo kiệt như thế đâu?
Tuy quả thật anh ta nhìn Nguyễn Hạo Thần không vừa mắt, nhưng anh ta cũng không phải loại người lợi dụng việc công để trả thù riêng!!
Ừm, anh ta vẫn có nguyên tắc của mình!
Lúc này, trong lòng Mặc Thành đang suy nghĩ đến chuyện này, nếu lúc này anh ta nói ra, ước chừng Quản gia Trọng sẽ là người đầu tiên phản bác anh ta.
Thứ gọi là nguyên tắc, anh ta căn bản không có.
Người phóng viên vừa đề cập đến ván đề của nhà họ Nguyễn, ánh mắt và thân thể theo bản năng co rút lại, đột nhiên cảm thấy hơi lạnh, như thể nhiệt độ xung quanh giảm xuống mấy độ.
Trong lúc nhất thời, các phóng viên khác không biết có phải cũng cảm giác được sự tức giận này hay không, vừa mới ồn ào đưa ra câu hỏi cuối cùng cũng dừng lại.
Dù sao bọn họ đã hỏi nhiều như vậy rồi, nhưng Mặc Thành không trả lời câu nào, có thể thấy được anh ta không muốn trả lời.
Có hỏi cũng vậy, hơn nữa họ lo lắng nếu hỏi những câu không nên hỏi, sẽ đắc tội đến Qủy Vực Chỉ Thành.
“Mặc Thành , nếu Trình Nhu Nhu đã là công chúa giả, vậu xin hỏi đã tìm được công chúa thật chưa?” Một lát sau, một phóng viên đột nhiên hỏi.
Mặc Thành nghe xong câu hỏi này, lông mày của anh ta như giãn ra một chút, khuôn mặt đẹp trai đến khó tin bỗng chốc trở nên kỳ lạ hơn.
Quản gia Trọng lúc này đang đứng bên cạnh anh ta, đương nhiên cũng nhìn thấy biểu hiện của anh ta, thực ra, một chút biểu hiện này của anh ta khó mà nhìn ra được. Cũng chỉ có quản gia Trọng nhìn anh ta lớn lên mới có thể phát hiện ra.
Môi của quản gia Trọng lại giật giật, quả nhiên là như vậy!
Tuy nhiên quản gia Trọng không biết anh ta sẽ trả lời câu hỏi này như thế nào, lúc trước A Lương đã nói cô cả nhà họ Đường có thể là công chúa của họ, nhưng hiện tại rất nhiều chuyện đều chứng minh cô cả nhà họ Đường không phải.
Mà A Lương cũng không có manh mối nào khác, trong khoảng thời gian này Mặc Thành vẫn luôn xử lý những chuyện phía trên của Qủy Vực Chi Thành, không có thời gian điều tra chuyện của công chúa, chắc chắn là không thể tìm ra được.
Như vậy rốt cuộc Mặc Thành muốn làm cái gì?
Quản gia Trọng nhìn chằm chằm vào anh ta, tuy ánh mắt của quản gia Trọng rất lãnh đạm, nhưng vẫn mang theo một chút ý tứ nhắc nhở, ông ta hi vọng Mặc Thành đừng làm bậy.
Quản gia Trọng sợ làm lớn chuyện, thành chủ sẽ khó xử, dù sao chuyện của công chúa thật thật giả giả, khó xác định được, lần nào cũng khiến thành chủ hi vọng, nhưng đến cuối cùng lại thất vọng, quản gia Trọng lo lắng nếu chuyện này cứ tiếp tục, thành chủ sẽ chịu không nỗi đả kích.
Quản gia Trọng có thể bỏ qua những chuyện khác, nhưng những chuyện mà thành chủ quan tâm, quản gia Trọng lại không thể không quản.