Chương 3162
Ngược lại, những lời này Bà cụ Nguyễn nói đúng là không sai, lúc này người có mặt ở đây cũng rất nhiều, đa phần đều tán thành. Người kia chính là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, vẻ ngoài cũng không tệ, đương nhiên sẽ có rất nhiều người ôm mộng muốn cưới.
Nhưng người ta lại chỉ một lòng sâu đậm yêu Nguyễn Hạo Thần, có thể không khiến người khác ngưỡng mộ sao?
“Nhu Nhu là công chúa Quỷ Vực Chi Thành, đối với gia đình chúng ta cũng là môn đăng hộ đối, hơn nữa tấm chân tình của Nhu Nhu dành cho cháu càng khó có được, cháu cưới nó, sau này chắc chắn sẽ hạnh phúc, bà và ông của cháu cũng thấy yên tâm.” Bà cụ Nguyễn tận tình khuyên nhủ Nguyễn Hạo Thần.
“Hạo Thần, bà và ông tuyệt đối sẽ không làm hại cháu. Cháu phải tin tưởng chúng ta, hôn sự giữa cháu và Nhu Nhu vô cùng thích hợp.”
“Thích hợp? Thế nào là thích hợp? Chi bằng bà nói, các người và Quỷ Vực Chi Thành mới càng thích hợp.” Vốn dĩ Nguyễn Hạo Thần muốn chừa cho bọn họ chút thể diện, mặc dù anh đã không còn liên quan tới nhà họ Nguyễn, nhưng cũng không muốn vì chuyện này mà trở nên ầm ĩ.
Nhưng ông Bà cụ Nguyễn lại không chịu buông tha cho anh, một lần lại một lần tính kế anh.
“Hạo Thần, làm sao cháu có thể nói như vậy? Những gì chúng ta làm chỉ vì muốn tốt cho cháu thôi!” Sắc mặt Bà cụ Nguyễn thay đổi nhanh chóng, bà ta không nghĩ Nguyễn Hạo Thần sẽ thẳng thắn nói ra những lời khó nghe như vậy.
“Không cần, tôi đã tách ra khỏi nhà họ Nguyễn, tôi không còn bất kỳ liên quan nào tới ông Bà cụ Nguyễn nữa. Vì vậy chuyện của tôi, cũng không phiền ông Bà cụ Nguyễn phải bận tâm.” Lúc này từng câu từng lời Nguyễn Hạo Thần nói ra cũng không khách khí.
Nguyễn Hạo Thần nói xong nhanh chóng bước thẳng về phía trước, giờ phút này cho dù chỉ liếc mắt, anh cũng không muốn nhìn thấy hai người kia.
“Nguyễn Hạo Thần, anh dựa vào cái gì không cưới tôi?” Trình Nhu Nhu đột nhiên rống to ra tiếng, cô ta cùng đi xuống với Bà cụ Nguyễn, vì vậy hiển nhiên cũng nghe thấy những lời nói kia của Nguyễn Hạo Thần, chẳng qua lúc đó ông Bà cụ Nguyễn đều đã mở miệng rồi.
Cô ta vốn nghĩ rằng, cho dù thế nào Nguyễn Hạo Thần cũng sẽ nghe lời ông Bà cụ Nguyễn. Vì vậy cô ta mới không vội lên tiếng, nhưng Trình Nhu Nhu thật không ngờ ông Bà cụ Nguyễn nói nhiều như vậy, nhưng Nguyễn Hạo Thần một câu cũng không nghe, còn kiên quyết không cưới cô.
Trình Nhu Nhu vốn là người cũng không có tính kiên nhẫn, lúc này hiển nhiên nhịn không được!
Vừa nói, Trình Nhu Nhu vừa nhanh chóng chạy đến trước mặt Nguyễn Hạo Thần. Đôi mắt mở lớn trừng anh, mang theo tức giận, nhưng cũng mang theo vài phần mạnh mẽ kiêu ngạo: “Nguyễn Hạo Thần, tôi nhưng là công chúa Quỷ Vực Chi Thành! Anh biết thế lực của Quỷ Vực Chi Thành lớn bao nhiêu sao? Anh có biết Quỷ Vực Chi Thành có bao nhiêu tài sản sao? Tôi nói cho anh biết, thế lực và tài sản của Quỷ Vực Chi Thành là thứ anh không thể nào tưởng tượng nổi, mà tôi, là con gái duy nhất của Thành chủ.”
Đối với thế lực và giá trị tài sản của Quỷ Vực Chi Thành mà nói, kỳ thật Trình Nhu Nhu không rõ ràng cho lắm. Thậm chí cô ta cũng không biết bất cứ thứ gì, cô ta chỉ nghe Bùi Doanh nhắc tới mà thôi.
Bây giờ cô ta nói những lời này với anh, bởi vì cố ý muốn dùng cách này để cám dỗ Nguyễn Hạo Thần. Cô ta không tin thế lực lớn như vậy, của cải nhiều như thế, Nguyễn Hạo Thần lại không chút nào động lòng.
Nhưng căn bản Nguyễn Hạo Thần không muốn để ý đến cô ta, bước chân chưa hề dừng lại.
Lúc này thư ký Lưu vừa đi tới, nhịn không được nhìn Trình Nhu Nhu một cái, thư ký Lưu nhìn cô ta chẳng khác nào một kẻ ngớ ngẩn.
Đầu óc cô ta có vấn đề sao?
Cô ta nói như thể tổng Giám đốc của anh sẽ ham muốn thế lực và tài sản của Quỷ Vực Chi Thành vậy?
Nói về thế lực và tài sản, Tổng Giám đốc chẳng lẽ còn thua kém Quỷ Vực Chi Thành hay sao? Nhưng Tổng Giám đốc tuyệt đối không thiếu tiền, tiền của Tổng Giám đốc muốn xài bao nhiêu thì xài bấy nhiêu tuyệt đối tiêu không hết.