Chương 3129
Đứa con riêng này tuy đã về nhà họ Nguyễn, nhưng ông cụ Nguyễn rõ ràng không có bắt kỳ ý gì muốn đào tạo anh ta, mấy năm nay, bị nuôi đến phế rồi.
Rõ ràng ông cụ Nguyễn đã gửi gắm toàn bộ hy vọng lên người của Nguyễn Hạo Thần, chỉ là không ngờ.
Nguyễn Hạo Thần lại ầm ï đòi cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn như vậy.
Nhưng, cho dù là như vậy thì ông cụ Nguyễn rõ ràng cũng không có ý định giao Nguyễn thị cho đứa con riêng này.
Nguyễn Tầm Trung bị Kim Minh Trân gọi hối về, đối với người cha Nguyễn Bạc Vệ này, anh ta thật sự không có chút tình cảm nào, điều này cũng không thể trách anh ta được, anh ta tổng cộng chỉ gặp qua Nguyễn Bạc Vệ có một lần, mà Nguyễn Bạc Vệ thậm chí chả nhìn anh ta lấy một cái, đương nhiên càng không thể nói chuyện với anh ta rồi, cho nên cho dù anh ta có muốn gọi ba thì cũng không có cơ hội!!
Nguyễn Bạc Vệ ngay cả Nguyễn Hạo Thần mà cũng không quan tâm thì Nguyễn Tầm Trung chưa từng hy vọng xa xỉ rằng Nguyễn Bạc Vệ sẽ quan tâm đến anh ta.
Cho nên Nguyễn Bạc Vệ đối với anh ta mà nói cũng chỉ như một người xa lạ thôi vậy.
Nhưng mà, người chết rồi, điều anh ta nên làm cũng vẫn phải làm, cái nào cần tuân thủ thì vẫn phải tuân thủ.
Cho dù Kim Minh Trân không kêu anh ta về thì anh ta cũng phải về.
Anh ta không phải là muốn làm ra vẻ cho ai coi, anh ta biết bên ngoài có rất nhiều người đều đang cười cọt anh ta, anh ta biết bọn họ coi thường anh ta, mấy năm nay anh ta đã quen rồi, anh ta không quan tâm.
Anh ta cũng rất rõ, tắt cả mọi thứ của Nguyễn thị đều sẽ không thuộc về anh ta, anh ta cũng không thèm, anh ta vẫn có sự tự mình biết mình, nếu như Nguyễn thị thật sự để anh ta quản lý thì chắc chả bao lâu sẽ bị anh ta chơi sạch sẽ thôi, hơn nữa anh ta cũng không thích đi phí cái sức đó.
Bây giờ anh ta sống được ngày nào thì vui ngày đó, những cái khác thì ai muốn quan tâm thì quan tâm.
Nguyễn Tầm Trung vốn còn định quy củ mà quỳ ở linh đường, chỉ là mang máng cảm giác ánh mắt của mắy người bên ngoài nhìn về phía mình dường như đã có chút thay đổi, hơn nữa anh ta cũng phát hiện có rất nhiều người đang nhỏ tiếng bàn tán gì đó.
Giọng của mấy người đó không lớn, tiếng nhạc buồn ở linh đường lại rất lớn, Nguyễn Tầm Trung không có nghe được rõ, nhưng anh ta nhìn thấy bọn họ đều cầm điện thoại, đang coi cái gì đó.
Nguyễn Tầm Trung cũng nhanh chóng lấy điện thoại ra, rất nhanh đã tìm được nguyên nhân, nhìn nội dung trên đó, ánh mắt lười biếng của Nguyễn Tầm Trung hiếm khi trở nên nghiêm túc.
Bình luận trên mạng càng lúc càng nhiều, tiếng chỉ trích cũng càng lúc càng nhiều, có một số lời quá khích cũng càng nói càng khó nghe, mới có máy phút mà bình luận đã mấy chục ngàn rồi.
Mi tâm Nguyễn Tầm Trung khẽ nhíu, lúc ngẩng đầu lên thì đúng lúc nhìn thầy Bà cụ Nguyễn đang ở không xa kia, vẻ mặt Bà cụ Nguyễn buồn bã, bộ dạng trông vô cùng yếu ớt, có mấy người đang dìu bà ta.
Nguyễn Tầm Trung không biết Bà cụ Nguyễn có biết chuyện trên mạng hay không, nhưng anh ta biết, ở nhà họ Nguyễn này, ở dịp như thế này, nếu như ông cụ Nguyễn và Bà cụ Nguyễn không biểu lộ ra chút ý tứ nào thì phóng viên chỉ e sẽ không dám nói lung tung đâu.
Nguyễn Tầm Trung nghĩ đến một số tin đồn mà trước đó đã nghe được, nghe nói cái chết của Nguyễn Bạc Vệ có liên quan đến ông cụ Nguyễn và Bà cụ Nguyễn!!
Mấy năm nay anh ta tuy sống ở nhà họ Nguyễn, nhưng vốn không có tình cảm gì với ông cụ Nguyễn và Bà cụ Nguyễn, bởi vì anh ta biết ông cụ Nguyễn và Bà cụ Nguyễn đều không thích anh ta.
Anh ta cũng không thích bọn họ, mấy năm nay những chuyện mà ông cụ Nguyễn và Bà cụ Nguyễn làm anh ta đều nhìn thấy vào trong mắt, anh ta biết bọn họ vì để đạt được mục đích mà trước giờ đều không từ thủ đoạn!