Chương 3122
Lâm Bối nhìn mẹ, có hơi sững sờ, cô luôn cho rằng mẹ của cô mỗi ngày chỉ biết đánh bài đi shopping, cô cho rằng mẹ của cô căn bản không hiểu những cái này, không ngờ, mẹ của cô đều hiểu.
Hơn nữa vì cô, mẹ của cô cam nguyện bản thân chịu ủy khuất.
“Đại vương tử kêu con ra nước ngoài là đúng, con không cần lo cho mẹ, mẹ sẽ không có chuyện, có đại vương tử ở đây, vương hậu cũng không dám làm bừa, con cứ lo cho bản thân trốn ra ngoài…”
Lâm Bồi thầm hít thở, mắt có hơi đau, cô cũng biết đại vương tử biết chuyện này, vương hậu không thể làm gì với mẹ.
Dù sao đúng như những gì mẹ vừa nói, mẹ đối với bọn họ không có uy hiếp!
Nhưng cô lại khác!
‘Vương hậu không thể làm gì với mẹ, dù sao đúng như những gì mẹ nói, mẹ đối với bọn họ không có chút uy hiếp!! Nhưng cô lại khác!!
Trước đó vương hậu có thể gọi mẹ đến sỉ nhục mẹ cũng là vì việc trước đó bọn họ đều không biết, bây giờ đại vương tử đã biết chuyện này, tự nhiên sẽ không tiếp tục cho phép chuyện giống như hôm nay xảy ra nữa.
Mà vương hậu cũng không thể vì chuyện nhỏ như vậy mà đắc tội với đại vương tử.
Cho nên vương hậu muốn tìm cũng là tìm cô gây phiền phức.
Cho nên mẹ ở lại sẽ không có nguy hiểm gì, dù sao nếu như hai người sau khi cùng rời khỏi sẽ càng khiến đám người vương hậu nghỉ ngờ.
Nhưng Lâm Bối vẫn không yên tâm: “Mẹ, không bằng mẹ cùng con ra nước ngoài chơi vài ngày, mẹ còn chưa từng ra nước ngoài.”
Lâm Bồi cảm thấy có lý do này để hai người ra nước ngoài, vương hậu dù sao cũng tìm không ra chỗ sai gì, chỉ có điều nếu muốn tránh được Đường Lăng chắc chắn rất khó.
“Không, mẹ không ra nước ngoài, ngày mai mẹ còn hẹn người khác đi dạo phố, đánh mạt chược, ra nước ngoài quá mệt, có nơi nào thoải mái bằng nhà mình, con tự đi, mẹ không theo con đi chịu mệt đâu.”
Mẹ Lâm dường như có hơi mắt kiên nhẫn, xua tay thẳng với Lâm Bối.
Lâm Bối nhìn bà ta, thần sắc có hơi phức tạp, lại lên tiếng.
“Được rồi, con đừng ngây ngốc ở đây nữa, mẹ vốn là tưởng thân phận của con bị vương hậu phát hiện rồi, cho nên mới lo lắng, bây giờ không sao rồi thì mẹ yên tâm, giờ không còn sớm nữa, mẹ đi ngủ đây, con là ngủ ở đây hay quay về?” Mẹ Lâm lại trực tiếp cắt ngang lời Lâm Bối còn chưa nói ra thì bà ta đã nói xong, không có tiếp tục quản Lâm Bối, tự mình về phòng.
Lâm Bối đứng ở đại sảnh, nhìn bóng lưng của mẹ, ánh mắt có hơi sững sờ, không biết đang nghĩ cái gì.
Một lát sau, phòng của mẹ Lâm tắt đèn, Lâm Bồi vẫn rời đi.
Đại khái một tiếng sau, trong khách sạn Đường Lăng nhận được một cuộc điện thoại.
“Cậu Đường, tiểu vương tử đặt vé máy bay đến nước Q.” Cuộc gọi vừa kết nói, người kia liền trực tiếp báo cáo, hiển nhiên Đường Lăng cho người mà Nguyễn Hạo Thần cử tới đi điều tra một số việc của Lâm Bối, nhưng trước đó anh kêu người đó chú ý hành tung của tiểu vương tử, có chuyện gì đều sẽ lập tức thông báo cho Đường Lăng.
Đường Lăng cầm điện thoại, đôi mắt hơi nheo lại, đi nước .
q Cô đi nước Q? Cô vừa quay về không bao lâu thì đặt vé máy bay?
Cô đây là muốn trốn anh?
Lời trước đó anh nói rõ ràng như vậy, cô thật sự một câu cũng không nghe lọt.
Chỉ là cô thông minh như vậy, làm việc gì luôn thận trọng, sao lại trực tiếp đặt vé máy bay trên mạng?!
Đường Lăng đột nhiên mỉm cười, sợ là cố ý làm cho anh xem.