Chương 3074
“Từ hôm nay trở đi, em phải ở bên cạnh tôi. Tôi đi đến đâu em phải đi đến đó, bao gồm cả ăn, ngủ.” Đường Lăng nói lời này như lẽ đương nhiên, nếu đã quyết định dùng thủ đoạn khác thường, vậy thì dứt khoát thẳng thắn một chút.
“Anh nằm mơ sao?” Lâm Bối trực tiếp kinh hãi, nhìn Đường Lăng với vẻ mặt hoảng sợ. Người này điên rồi sao?
Muốn cô ở cùng anh mỗi ngày? Còn muốn anh đi đến đâu cô phải đi đến đó?
Thậm chí bao gồm cả ăn và ngủ?
“Đương nhiên, nếu hiện tại em muốn đi ra ngoài biểu diễn một màn tình cảm mãnh liệt thì cũng có thể.” Đường Lăng đối diện với gương mặt khiếp sợ của Lâm Bối, cười hết sức dịu dàng. Nếu cần dùng thủ đoạn cứng rắn, vậy thì phải cứng rắn đến cuối cùng, tuyệt đối không thể mềm lòng.
Đương nhiên, anh cũng không thể kéo cô ra ngoài, hôn cô trước mặt mọi người thật. Anh cũng biết thân phận bây giờ của cô, anh cũng biết làm vậy với cô là rất nguy hiểm.
Anh sẽ không để cho cô có bất kỳ nguy hiểm nào, trước khi hoàn toàn nắm chắc, anh sẽ không để cho thân phận của cô bị phơi bày ra ánh sáng, sẽ không để cô mạo hiểm.
Đương nhiên, tiếp theo đây, anh nhất định phải giải quyết chuyện này, sau đó để cô gả cho anh một cách thuận lợi.
Nhưng mà hiện tại Đương Lăng cũng sẽ không nói những chuyện này cho cô biết!
“Đê tiện vô sỉ.” Lâm Bối mắng to, trong lòng cô vốn định tìm cách trực tiếp mắng chửi anh. Thật sự là người đàn ông này quá đê tiện, quá vô sỉ!
“Ừm, cho nên đừng ép tôi.” Đường Lăng không tức giận cũng không phản bác, thậm chí còn trực tiếp thừa nhận.
Lâm Bối: “…”
Vì sao người này lại có thể như vậy? Sao lại có thể như vậy được chứ?
Chống đối với người này, cô phải làm sao?
Cô phải làm sao đây?
“Tôi là tiểu vương tử của nước R, mỗi ngày tôi ở cùng anh, kể cả lúc ăn và lúc ngủ cũng phải ở cùng anh, anh cảm thấy thích hợp sao? Anh cảm thấy có khả năng sao?” Lâm Bối đè nén lửa giận ở trong lòng, thử giảng đạo lý với anh. Yêu cầu mà anh nói thực sự rất quá đáng, vốn dĩ không có khả năng.
“Đó là chuyện của em. Tôi tin rằng với sự thông minh của mình, khẳng định là em có biện pháp.” Đường Lăng cong khoé môi, nụ cười còn rất xán lạn. Anh sợ cô lại lùi về phía sau, cho nên anh mới phải dùng biện pháp như thế.
“Anh?” Trong lúc nhất thời Lâm Bối tức giận đến mức muốn bùng nổ!
Lâm Bối biết, anh không chỉ đê tiện vô sỉ mà còn không nói đạo lý, vì thế nên giảng đạo lý với anh căn bản là giảng cũng như không.
Lâm Bối tự nói với chính mình rằng phải tỉnh táo, phải tỉnh táo!
Tuy nhiên cô phát hiện bản thân mình không thể nào bình tĩnh nổi. Người đàn ông này luôn luôn có cách khiến cô tức đến mức giậm chân. Ở trước mặt anh, cô luôn luôn không thể khống chế được mình!
“Nếu như em không đồng ý với điều kiện này của tôi…” Đường Lăng biết cô tức giận, nhưng lúc này anh tự nói với bản thân không được mềm lòng. Anh biết anh vừa mềm lòng, vừa buông lỏng, người phụ nữ này tuyệt đối sẽ lùi về phía sau, tuyệt đối sẽ lạnh lùng cự tuyệt người khác.