Chương 3064

Người ta nói hỗ dữ không ăn thịt con, huống hồ chỉ hiện tại thân thể của Nguyễn Bạc Vệ cũng đã tàn tật rồi. Người cứ thế mà ở lại viện dưỡng lão. Căn bản là chẳng ảnh hưởng gì đến hai vị Nhà họ Nguyễn kia. Hai vị Nhà họ Nguyễn đó cần gì phải giết hại Nguyễn Bạc Vệ?

“Không nghi ngờ, mà là khẳng định”. Quản gia Trọng hít một hơi, lời nói của ông ấy có vẻ nặng nề. Chuyện như thế này ông áy nói ra đều cảm tháy rát sốc nhưng biết đó thực sự là sự thật.

Vẻ mặt của Trương Minh Hoàng có chút thay đồi!

“Lúc tôi đi vào thì cơ thẻ của Nguyễn Bạc Vệ đã lạnh rồi, nói trắng ra là Nguyễn Bạc Vệ đã chết được một khoảng thời gian rồi.

Dựa vào suy đoán thì Nguyễn Bạc Vệ đã ngừng thở được khoảng mười mấy phút rồi. Mà lúc sau tôi đi vào phòng của Nguyễn Bạc Vệ thì ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đã rời khỏi chưa đến 5 phút. Nếu như ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn cứ ở trong phòng của Nguyễn Bạc Vệ, không thể nào không phát hiện ra được khác thường…” Quản gia Trọng nói xong rồi ngưng lại, sau đó lại tiếp tục phân tích.

“Nếu như ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn chỉ đi vào một chút thì vẫn có thẻ nói hai vị đó có thể phát hiện ra điều gì đó, nhưng lại ở trong phòng của Nguyễn Bạc Vệ rất lâu. Cũng có thể nói rằng, ông cụ Nguyễn phải nhìn tháy Nguyễn Bạc Vệ ngừng thở mới rời đi…”

Quản gia Trọng thầm thở nhẹ: “Hoặc là nên nói, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn khẳng định rằng Nguyễn Bạc Vệ đã chết rồi và cũng không còn cách nào đề cứu nữa mới rời đi.”

Mắt của Trương Minh Hoàng nheo lại, mặt của ông ta cũng trở nên lạnh lùng hơn: “Vì vậy, là ông cụ Nguyễn đã giế t chết Nguyễn Bạc Vệ sao?”

“Thuốc cũng có thể không phải ông cụ Nguyễn hạ nhưng chuyện này khẳng định là có liên quan đến bọn họ. Bởi vì bọn họ ở trong phòng của Nguyễn Bạc Vệ rát lâu. Không thể nào không phát hiện khác thường được. Vả lại bọn họ biết nhưng lại muốn kéo dài thời gian. Cố tình trì hoãn để không có cách nào cứu được. Dù gì cũng chỉ là thuốc ngủ, chẳng phải thuốc độc nên cũng có thể cứu được mà.”

“Có liên quan đến chuyện mà chúng ta điều tra?” Mắt của Trương Minh Hoàng vẫn cứ lạnh lùng như thế. Mặc dù chuyện này có vẻ quá sốc nhưng dù sao đó cũng là chuyện của Nhà họ Nguyễn, chẳng liên quan gì đến ông ta. Việc mà Trương Minh Hoàng chú ý đó chính là việc đó có liên quan đến việc mà ông ta điều tra hay không!

Bởi vì chuyện này thực sự quá trùng hợp rồi, nhưng khi quản gia Trọng đi tìm Nguyễn Bạc Vệ thì ông ta lại xảy ra chuyện.

Bởi vì chuyện này thực sự quá trùng hợp rồi, nhưng khi quản gia Trọng đi tìm Nguyễn Bạc Vệ thì ông ta lại xảy ra chuyện.

Nhưng mà có vài điều không thể nói.

Cho dù chuyện năm đó có điều bí ẩn khác, cho dù Nguyễn Bạc Vệ thật sự biết một ít, cũng không thẻ nói ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đến diệt khẩu.

“Vậy nên không liên quan đến chuyện chúng ta đang tra xét.” Quản gia Trọng nhanh chóng trả lời, ông ta suy nghĩ một chút, sau đó mới tiếp tục nói: “Tôi cảm thấy phải có liên quan đến việc Trình Nhu Nhu đến nhà họ Nguyễn?”

Ánh mắt Trương Minh Hoàng dịch chuyển, nhìn Quản gia Trọng, trước nay Trương Minh Hoàng chưa từng quan tâm đ ến chuyện liên quan đến Trình Nhu Nhu.

“Lần trước Trình Nhu Nhu đến nhà họ Nguyễn, nhà họ Nguyễn đã quyết định hôn sự của Nguyễn Hạo thần và Trình Nhu Nhu, lần này Trình Nhu Nhu đến chắc chắn cũng là vì hôn sự, hơn nữa Trình Nhu Nhu rõ ràng có một chút hiều lầm, Trình Nhu Nhu cho rằng chuyện nước R là ý của thành chủ, cho rằng đó là do thành chủ trút giận thay, với tính tình của Trình Nhu Nhu chắc.

chắn sẽ tận lực khoe khoang chuyện này, ông cụ Nguyễn vốn luôn muốn kết thân với Quỷ Vực Chi Thành, nếu biết thành chủ rất thương yêu Trình Nhu Nhu, thậm chí còn coi trọng, ông cụ Nguyễn chắc chắn sẽ vội vã thúc đẩy cuộc hôn nhân này…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play