Chương 3033
Giờ phút này Mạnh Lâm không còn bình tĩnh hay lo lắng như lúc khuyên Đường Lăng, hắn chỉ muốn ra tay: “Để tao đánh chết lũ quỷ chúng mày, phải giết hết, anh em, lên!” Hắn ở nước R nhiều năm như vậy, vẫn luôn giữ hòa khí, cũng chưa từng đắc tội với ai. Nếu có người cố ý khiêu khích, chỉ cần không ảnh hưởng tới lợi ích của công ty thì hắn sẽ nhịn hết. Nhưng bây giờ chúng dám ra tay với Đường Lăng, hắn mà nhịn thì không phải là đàn ông.
“Sếp mạnh, chúng tôi không sao.” Trong phòng, Nghiêm Vũ nghe thấy vậy liền nói vọng ra. Nhưng anh ta vẫn rất kinh ngạc vì phản ứng của Mạnh Lâm, không ngờ người nhìn ôn hòa như Mạnh Lâm lại có máu nóng đến như vậy.
Bên ngoài, Mạnh Lâm nghe thấy Nghiêm Vũ nói vậy thì sững lại, hắn định thần lại rất nhanh. Nghiêm Vũ vẫn còn sống, nếu anh ta không có chuyện gì thì chắc chắn Đường Lăng vẫn bình an, lúc này hắn mới dần nhẹ nhõm.
Mạnh Lâm không biết bên trong xảy ra chuyện gì nhưng biết Đường Lăng không sao nên hắn cũng không vội nữa. Hắn phất tay ra lệnh mấy người đi cùng dừng lại.
Trong phòng, Đường Lăng nắm súng vừa cướp được của Karoo trong tay, mũi súng hướng về giữa đầu hắn.
“Ra tay đi, có bản lĩnh thì ra tay xem. Con mẹ nó tao cho mày một lá gan đấy, tao xem mày có dám không.” Karoo đã kịp định thần, mặc dù vết thương khiến hắn rất đau đớn nhưng vẫn kiêu ngạo như trước, hắn chắc mẩm Đường Lăng không dám giết mình.
“Karoo, mày ra tay với bọn tao ở nước R, thành chủ của chúng mày chắc là không biết đâu nhỉ. Tao giết mày, nói không chừng hắn còn cảm ơn tao đấy.” Đường Lăng nhìn thẳng vào mắt Karoo, anh ta đang gạt hắn.
Chuyện nội bộ của Quỷ Vực Chi Thành anh ta không rõ, suy nghĩ của thành chủ anh ta lại càng không biết.
Thời gian này hắn đi theo Tô Khiết học được nhiều thứ, cũng đã học thêm khả năng quan sát vẻ mặt của người khác.
Đường Lăng nói xong, quả nhiên nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt Karoo, hơn nữa hắn còn hơi kinh sợ.
Người như Karoo cho dù trong hoàn cảnh này cũng sẽ không biểu lộ cảm xúc vì vậy sự kinh ngạc ban nãy của hắn không quá rõ ràng, vả lại chỉ thoáng qua một chốc. Nếu không phải Đường Lăng vẫn luôn nhìn hắn, nếu không học được cách quan sát từ Tô Khiết thì anh ta cũng khó lòng mà phát hiện được.
Lúc này anh ta đã có đáp án, xem ra người của Quỷ Vực Chi Thành ở nước R đối phó với họ không phải theo ý của thành chủ, hơn nữa có thể còn là ở bên đối lập với thành chủ.
Nếu đã như vậy thì Đường Lăng không có gì phải e sợ nữa.
Có điều Đường Lăng lại nghĩ tới một khả năng, gần đây người của Quỷ Vực Chi Thành luôn gây khó dễ nhà họ Đường, nên anh ta đã tra thông tin liên quan tới bọn chúng.
Anh ta biết được hiện tại thành chủ không quản nữa. Người cai quản hiện tại là Thành thiếu chủ.
Chẳng lẽ tên Thành thiếu chủ kia bất hòa với thành chủ, nếu Karoo là người của hắn, ra tay với họ cũng là ý của hắn thì chuyện này rất phiền hà.
Dù sao thì hiện giờ Quỷ Vực Chi Thành cũng nằm trong tay hắn, hắn có trong tay tất cả lực lượng của Quỷ Vực Chi Thành.
“Mày sẽ không nói đây là ý của thành thiếu chủ đâu nhỉ?” Đường Lăng hơi nhếch mép cười nhẹ, trên mặt như có một lớp sương mù khiến người khác không thể nhìn ra anh ta đang che giấu điều gì.
“Đương nhiên là tao nghe theo thành thiếu chủ.” Nghe Đường Lăng nói vậy, Karoo dường như không còn chút do dự, lập tức tiếp lời, chỉ là Đường Lăng nhận ra lúc hắn nói lời này thì trong mắt lộ ra vẻ khác thường.
Đường Lăng càng cười lớn hơn: “Nếu nói vậy thì…” Đường Lăng hơi ngập ngừng, sau đó bóp cò súng trong tay, trán Karoo có thêm một lỗ hổng.
1, 2 ,3 giây sau, hắn ngã xuống đất.