Chương 3025
“Mạnh tổng, tôi sai rồi, sau này tôi không dám nhiều lời nữa.” Thật ra người trợ lý vẫn không thấy mình sai ở chỗ nào, nhưng nhìn bộ dạng bây giờ của Mạnh tổng, trong lòng không kiềm chế được mà thấy sợ hãi.
Hơn nữa người trợ lý cảm thấy Mạnh tổng chắc chỉ đang ra vẻ với mình một tí, vừa nãy cậu Đường nói vậy với Mạnh tổng, anh ta không tin trong lòng Mạnh Lâm không cảm thấy gì.
Nhất định là đang ra vẻ thôi, nên người trợ lý nhỏ nhanh chóng thừa nhận sai lầm của mình, chỉ cần anh ta cho Mạnh Tổng một cái thang để leo xuống, chuyện này nhất định sẽ ổn thỏa.
“Có thể mắc sai lầm, nhưng một số có thể sửa chữa, một số thì không.” Sắc mặt Mạnh Lâm hơi dịu lại nhưng hoàn toàn không cho anh ta một con đường sống.
Mặc dù Mạnh Lâm trước mặt Đường Lăng thì nói nhiều, nhìn có vẻ khẩn trương, căng thẳng nhưng cũng chỉ đối với Đường Lăng mới vậy, lúc này Mạnh Lâm hoàn toàn có thể nhìn thấu tâm tư trong đáy mắt của người trợ lý.
“Mạnh tổng, là tôi sai, tôi thật sự sai rồi, xin anh tha thứ cho tôi lần này, tôi nhất định sẽ sửa đổi, sẽ không bao giờ ăn nói lung tung nữa.” Người trợ lý thực sự hoảng sợ, giọng nói cầu xin trở nên cuống quýt, anh ta vừa mới vào công ty hai năm, nếu không phải hôm nay trợ lý Tần đi công tác, chắc chắc Mạnh tổng sẽ không gọi anh ta đến.
Trước đó anh ta còn mừng thầm vì cơ hội này, muốn ở trước mặt Mạnh tổng biểu hiện tốt một chút, để Mạnh tổng ấn tượng về mình, nói không chừng còn có thể thay thế vị trí của trợ lý Tần.
Cho nên vừa rồi nghe thấy cậu Đường nói như vậy với Mạnh tổng, anh ta liễn nghĩ tới cách ra mặt bất bình thay Mạnh Lâm, không ngờ lại nịnh nọt sai chỗ.
Anh ta không biết Mạnh tổng đang ra vẻ hay thật sự là vậy, nhưng anh ta biết phải thành tâm nhận sai nếu không sẽ thực sự bị đuổi khỏi công ty.
Công ty đãi ngộ tốt, hơn nữa trong hai năm qua anh ta dần dần được trọng dụng, bằng không Mạnh tổng đã không đưa anh ta ra ngoài, anh ta không muốn mất đi cơ hội này.
“Anh có thể đi được rồi.” Mạnh Lâm cũng không phải người quá tuyệt tình, có thể nói anh ta đối xử với cấp dưới rất tốt, luôn tạo cơ hội, giúp họ phát triển, nhưng trong lòng Mạnh Lâm thì tuyệt đối không cho phép người nào nói xấu người nhà họ Đường.
Cho nên người trợ lý này đã phạm phải sai lầm không thể tha thứ được.
“Mạnh tổng, tôi…” Người trợ lý định tiếp tục cầu xin tha thứ, anh ta thật sự không cam lòng, rõ ràng anh ta có lòng tốt.
“Nếu anh vẫn muốn tìm việc ở nước R, tôi khuyên anh nên tự mình rời đi, đừng để tôi làm lớn chuyện này lên.” Đôi mắt Mạnh Lâm khẽ nheo lại, giọng nói vốn lạnh lùng giờ lại trở nên nguy hiểm.
Người trợ lý cứng đờ người, anh ta đương nhiên hiểu ý tứ của Mạnh Lâm, anh ta biết lời này của Mạnh Lâm không phải chỉ để đe dọa, Mạnh Lâm thực sự có bản lĩnh đó.
Người trợ lý không dám xin nữa, sợ hãi rời khỏi khách sạn, nhưng đến bây giờ anh ta vẫn không hiểu, mình rõ ràng là nói giúp Mạnh tổng, sao Mạnh tổng lại đuổi việc mình.
Mạnh tổng thực sự kính trọng cậu Đường như vậy sao, anh ta còn nghe nói cậu Đường có thể tiếp quản công việc của nước R, đến lúc đó chẳng phải Mạnh tổng sẽ phải nằm dưới sự kiểm soát của cậu Đường hay sao.
Có thể nói, mọi thứ ở nước R đều do Mạnh tổng gây dựng mà nên, anh ta không tin rằng Mạnh tổng có thể chịu được điều này.
Ánh mắt người trợ lý khẽ lóe lên, khóe môi hiện lên một tia giễu cợt, trong mắt hiển nhiên có thêm một chút tính toán.
Mạnh Lâm lúc này đang đứng phía sau trợ lý, đương nhiên không nhìn thấy biểu hiện của người trợ lý lúc này.