Chương 2986

“Được rồi, tôi không nhiều lời với anh nữa, cúp trước.” Đường Lăng không giải thích, cúp điện thoại.

Nguyễn Hạo thần nhìn điện thoại bị ngắt, hiếm khi ngẩn người ra.

Bên kia Đường Lăng vừa cúp điện thoại của Nguyễn Hạo thần, không tới một phút, điện thoại của anh lại vang lên.

Đường Lăng theo bản năng nhìn Lâm Bối trên giường một cái trước, cơ hồ là đồng thời nhấn nút trả lời.

Thậm chí anh cũng không thấy rõ là ai gọi điện thoại tới.

“Anh, có phải anh xảy ra chuyện gì không?” Điện thoại là Tô Khiết gọi tới, bởi vì lúc trước phản ứng của ông cụ Đường và bà cụ Đường, Tô Khiết hỏi.

“Cái gì? Chuyện gì? Anh có thể xảy ra chuyện gì?” Đường Lăng nghe cô nói, không giải thích được: “Bây giờ anh ở khách sạn rất tốt, không có chuyện gì.”

“Thật sự không sao?” Tô Khiết hiển nhiên không phải rất tin tưởng.

“Thật sự không sao, sao thế? Em đang mong đợi anh em xảy ra chuyện gì sao?” Đường Lăng khẽ cười, đùa cô.

“Không phải, vừa rồi lúc em đi ra thấy dáng vẻ ông ngoại và bà ngoại hơi lạ…” Lúc này Tô Khiết cũng đầy đầu nghi ngờ, phản ứng lúc trước ông cụ Đường và bà cụ Đường thật sự là quá kỳ lạ.

“Lạ? Lạ thế nào?” Trong giọng nói của Đường Lăng thêm mấy phần nghiêm túc.

“Hai người đều hoảng hốt, hỗn loạn, hơn nữa bà ngoại còn khóc, là khóc lớn đó.” Đến bây giờ trong lòng Tô Khiết cũng hết sức không hiểu.

“…”

Một đầu khác của điện thoại yên lặng trong chốc lát, sau đó giọng của Đường Lăng rõ ràng thêm mấy phần trầm thấp: “Là trong nhà lại có chuyện gì xảy ra sao?”

“Lúc ấy em cũng nghĩ như vậy, lúc ấy em thấy phản ứng của hai người bọn họ, em còn tưởng rằng anh gặp nạn.” Tô Khiết rất thành thực, thật tình nói cho Đường Lăng.

“Sao em không mong đợi anh tốt một chút.” Khóe môi Đường Lăng hung hăng giật giật, nha đầu này thật là.

“Không phải em làm quá, tình trạng lúc ấy ông ngoại bà ngoại, em cũng chỉ nghĩ tới khả năng này, chủ yếu là em dò xét bà ngoại một chút, chắc là bởi vì anh.” Đối với điểm này Tô Khiết vẫn có thể khẳng định, những phản ứng kia của ông cụ Đường và bà cụ Đường đều bởi vì Đường Lăng.

“Bởi vì anh? Nhưng anh thật sự không sao, cũng không có chuyện gì, dọc theo đường đi cũng rất thuận lợi, bây giờ cũng đã đến khách sạn, trong khách sạn cũng không có cái gì lạ thường, vừa rồi ông nội cũng gọi điện thoại cho anh, ông biết anh đã đến khách sạn.” Giờ phút này Đường Lăng cũng hơi ngơ ngác, anh cũng biết Tô Khiết không thể nào nói bậy bạ.

“Vậy thì kỳ lạ, lúc ấy khi em xuống lầu thấy bọn họ, đều cảm giác hai người họ không còn lưu luyến gì nữa vậy.” Tô Khiết âm thầm thở ra, lúc ấy xuống lầu vừa nhìn thấy hai người, cô thật sự bị hù dọa, cô thật cho là xảy ra chuyện gì đặc biệt nghiêm trọng.

Bằng không cô cũng sẽ không suy đoán Đường Lăng gặp nạn.

Đường Lăng trầm mặc chốc lát, trên mặt thêm mấy phần ngưng trọng: “Bên ba anh không xảy ra việc gì chứ ?”

“Không, em vừa gọi điện thoại hỏi rồi, cho nên mới cảm giác kỳ lạ hơn, anh, anh thật sự không sao? Nếu anh có chuyện gì thì ngàn vạn lần đừng giấu em.” Giờ phút này Tô Khiết thật sự không nghĩ ra.

“Có thể ba mẹ Trác Thanh đến làm loạn không?” Đường Lăng nói ra một suy đoán, chỉ là anh nói ra lời này ngay cả anh cũng cảm thấy không thể nào.

“Sao có thể? Anh còn không hiểu ông sao? Coi như ba mẹ Trác Thanh gây chuyện lớn hơn nữa, nhiều nhất ông sẽ hơi tức giận, hơn nữa cũng sẽ không tức quá lâu, bọn họ tuyệt đối sẽ không làm cho ông có bộ dạng kia, lúc ấy em còn nghĩ, coi như là anh gặp nạn, ông ngoại và bà ngoại cũng không đến nỗi như vậy, thật sự là dáng vẻ không còn gì lưu luyến.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play