Chương 2970
Bà cụ Đường và ông cụ Đường đều đã nói lời đuổi khác, nhưng ba Trác vẫn đứng đó không có ý định rời đi.
Ba Trác dừng lại một chút rồi lại ngẩng đầu nhìn ông cụ Đường: “Ông Đường à, hôm nay chúng tôi đến còn có một chuyện muốn cầu xin ông.”
Ba Trác biết ông cụ Đường không phải người dễ gạt, vậy nên chi bằng cứ nói thẳng.
“Ha.” Bà cụ Đường tức giận cười ra tiếng, bà biết hai người này không có ý tốt gì, còn có chuyện muốn cầu xin. Những việc Trác Hiểu Lam làm với Khiết Khiết, sáng nay thái độ đó của bọn họ như vậy mà vẫn còn mặt mũi tới cầu xin.
Mẹ Trác nghe ra sự trào phúng trong tiếng cười của bà cụ Đường thì tức giận, nhưng không thẻ không nhịn lại, bà ta biết bây giờ không thể cãi nhau như hồi sáng.
Sắc mặt ông cụ Đường lúc này đã trầm xuống rõ ràng, ông ngước mắt nhìn ba Trác, ánh mắt hơi lạnh: “Nếu ông tới để xin lỗi, cầu xin tha thứ thì tôi chấp nhận, còn chuyện khác sợ rằng tôi không giúp được.”
Câu nói này của ông cụ Đường đã rất rõ ràng, ông cụ Đường là người thông minh đương nhiên biết ba Trác muốn cầu xin mình chuyện gì.
Trong lời ông cụ Đường mang theo ý cảnh cáo rõ ràng, ông cảm thấy nếu ba Trác là người thông minh thì sẽ hiểu nên dừng lại.
“Ông à, tôi biết lần này là Lam Lam sai, nhưng Lam Lam vẫn còn trẻ, chúng tôi không thể nhìn con bé ngồi tù cả đời được.” Ba Trác hiểu ý ông cụ Đường, nhưng ông ta không thể không nói.
“Ông cụ, tôi biết lần này là lỗi của Lam Lam, nhưng con bé còn trẻ như thế, chúng ta cũng không thể trơ mắt nhìn nó ngồi tù cả đời.” Ba Trác hiểu ý của ông cụ, nhưng ông ta không thể không nói.
Ông ta không thể trơ mắt nhìn con gái mình vào tù.
Ông cụ Đường chỉ nhìn ông ta mà không lên tiếng.
Bà cụ Đường tức không nói nên lời, người này mặt dày tới cỡ nào mới có thể nói ra những lời như vậy?
Họ không muốn để Trác Hiểu Lam vào tù, vậy họ có nghĩ đến những chuyện mà Trác Hiểu Lam đã từng làm với Khiết Khiết trước đây không? Thương Lan đã từng muốn giế t chết Khiết Khiết!
“Ông cụ Đường, bà cụ Đường, hai người cũng nhìn đứa nhỏ Lam Lam lớn lên, chẳng lẽ hai người nỡ nhìn con bé vào tù sao?”
Mẹ Trác cũng hết lời van xin.
Bà cụ Đường nghe bà ta nói vậy thì tức đến mức bật cười: “Vậy nên rốt cuộc cô có ý gì?”
Thật ra bà cụ Đường đương nhiên biết rõ mục đích hai người này đến đây hôm nay, bà chỉ muốn nhìn xem rốt cuộc hai người họ vô liêm sỉ cỡ nào thôi.
“Hôm nay chúng tôi đến đây là để xin ông bà tha cho Lam Lam lần này. Bây giờ Khiết Khiết cũng khoẻ rồi, không bị sao cả…”
Mẹ Trác nghe bà cụ Đường hỏi thì không che giấu nữa, nói thẳng ra mục đích lần này họ tới.
Bà cụ Đường nhìn mẹ Trác, hôm nay bà thực sự có ý định cho qua, nhưng khi nghe thấy những lời mẹ Trác nói, Khiết Khiết nhà họ không sao nên không truy cứu những lỗi lầm mà Trác Hiểu Lam đã gây ra, không, lần này Trác Hiểu Lam không phải mắc lỗi mà là phạm tội!
Những tội lỗi mà Trác Hiểu Lam đã gây ra sao có thể tha thứ là xong được?
“Hạo thần đã giao cho cảnh sát, tất nhiên cảnh sát sẽ xử lý chuyện này theo quy định của pháp luật và công bằng, cô cầu xin chúng tôi cũng vô ích.” Mặt bà cụ Đường sa sầm, giọng lạnh lùng, bà thực sự không muốn nói thêm gì với họ nữa.
Nói đạo lý với loại người này, họ sẽ không bao giờ để vào tai.
Chỉ cần họ hiểu đạo lý thì sẽ không nói ra những lời vừa rồi.