Chương 2958

“Mời ông bà về cho.” Quản gia bước lên, mặc dù dừng chữ “mời”, nhưng thái độ lại cực kỳ lạnh lùng, cứng rắn.

“Sao ông bà không cho chúng tôi gặp Tô Khiết? Rõ ràng ông bà đã làm điều gì mờ ám, ông bà vu khống cho Lam Lam, rốt cuộc ông bà muốn làm gì Lam Lam nhà chúng tôi?” Bà Trác không cam tâm ra về, hơn nữa bà ta chưa bao giờ bị đối xử như vậy nên đã la hét om sòm trnog đại sảnh.

Đương nhiên những lời bà ta nói lúc này càng khó nghe hơn!

Quản gia định gọi người lôi ba mẹ Trác ra ngoài.

“Nhà họ Đường ông bà đừng cậy thế hiếp người, tôi thấy không phải Lam Lam hại Tô Khiết, mà là Tô Khiết hại Lam Lam nhà chúng tôi. Nhà họ Đường các người đổi trắng thay đen, Trác Thanh nhà chúng tôi chắc chắn cũng bị các người lừa rồi.” Bà Trác càng nói càng phẫn nộ, đương nhiên bà ta cũng cảm nhận được những lời này quá đáng, bởi vì bà ta muốn thế.

Bà cụ Đường bị cơn tức làm cho người lảo đảo, đây là lần đầu tiên bà thấy người đổi trắng thay đen như vậy, loại người kiểu gì vậy chứ?

Bà cụ Đường lúc này đã quá tức giận, tức đến mức nói không ra lời. Ông cụ Đường không quan tâm đ ến họ, những chuyện Trác Hiểu Lam làm đã quá rõ ràng, không phải mẹ Trác ở đây lớn lối không nói lý là có thể thay đổi được.

“Nhà họ Đường các người thật quá đáng, ức hiếp người, nhà họ Đường ông bà cho rằng có thể một tay che trời sao? Chuyện này không thể cứ bỏ qua như thế được, nhà họ Trác chúng tôi cũng không dễ bắt nạt đâu, chắc chắn chúng tôi sẽ truy cho ra nhẽ, chắc chắn chúng tôi sẽ đòi nhà họ Đường một lời giải thích.” Bà Trác càng nói càng quá đáng, đến cuối cùng lại trở thành chỉ trích, chửi rủa nhà họ Đường.

“Nhà họ Đường chúng tôi ức hiếp người thế nào?” Bà cụ Đường tức giận lồ ng ngực cũng đau, nhà họ Đường họ luôn ngay thẳng, chính trực, hai người này điên rồi, lại còn tới bêu xấu nhà họ như vậy.

“Các người tự ý bắt giam Lam Lam, không cho chúng tôi gặp Lam Lam, ai biết các người có mưu đồ nham hiểm gì! Chẳng phải nhà họ Đường các người ức hiếp người sao?” Bà Trác nghe thấy câu trả lời của bà cụ Đường lại càng không đi được nữa, bắt đầu chỉ trích.

“Nếu nhà họ Đường không thẹn với lương tâm thì thả Lam Lam đi, để Lam Lam đối chất trực tiếp với mấy người.” Mẹ Trác tin chắc những chuyện này không phải do Trác Hiểu Lam làm, vậy nên bà ta rất tự tin, giọng nói cũng lớn.

Bà cụ Đường thấy bà Trác gây sự vô cớ thì chỉ thấy không nói nên lời.

“Thế nào? Không dám à? Các người chột dạ rồi hả? Tôi biết nhà họ Đường các bà muốn giở trò sau lưng, muốn hãm hại Lam Lam nhà chúng tôi mà.” Mẹ Trác thấy bà cụ Đường không nói thì tưởng mình đã nói đúng, trong lòng càng thấy đắc ý.

“Chột dạ cái gì?” Đúng lúc này, Tô Khiết từ trên cầu thang bước xuống, giọng bà Trác lớn như vậy chắc chắn Tô Khiết ở trên lầu cũng nghe thấy.

Vốn dĩ Tô Khiết không muốn để ý, vì cô đã nghe thấy ông cụ Đường nói đuổi khách, nhưng cô không ngờ ba mẹ Trác lại quá đáng như thế.

Tô Khiết liếc qua ba Trác, sau đó lại nhìn mẹ Trác, ánh mắt cô rất hờ hững, không có quá nhiều cảm xúc.

Nhưng khi mẹ Trác nhìn vào ánh mắt cô, không biết vì sao bà ta lại cảm thấy sợ hãi, khí thế giảm đi nhiều so với vừa nãy.

Nhưng lần này mẹ Trác tới vốn là để gặp Tô Khiết, vừa nãy bà ta cố ý lớn tiếng cũng là để dụ cô xuống. Bây giờ cuối cùng Tô Khiết cũng đã xuất hiện, lòng mẹ Trác rất vui, chỉ cần gặp được cô, bà ta đã cảm thấy chuyện này dễ giải quyết.

“Cuối cùng cô cũng dám xuất hiện.” Mẹ Trác cố gắng phớt lờ áp lực mà ánh mắt Tô Khiết mang đến, đương nhiên câu này của bà ta cũng là chỉ trích!

“Cuối cùng cô cũng dám xuất hiện.” Mẹ Trác cố gắng phớt lờ áp lực mà ánh mắt Tô Khiết mang đến, đương nhiên câu này của bà ta cũng là chỉ trích!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play