Chương 2924
“Vâng, em biết rồi, em không sao mà.” Lâm Bối thấy Đại vương tử quan tâm, cuối cùng cũng nở một nụ cười nhẹ nhàng trên môi, ít nhất vẫn còn có người thật sự quan tâm cô, ít nhất không phải mọi người đều bỏ rơi cô.
“Đúng rồi, em muốn đi đâu, có cần anh sắp xếp cho em không? Thuận tiện anh tìm vài vệ sĩ giúp em, em cùng anh đi đến khá nhiều nơi nên bây giờ rất nhiều người biết em, nên phải để ý đến sự an toàn.” Đại vương tử thật sự rất quan tâm Lâm Bối, có thể nói là suy nghĩ rất chu toàn.
“Không cần đâu.” Lần này Lâm Bối đi nước ngoài là để giải quyết chuyện mang thai, cô đi nước ngoài là để tránh mọi tai mắt, nên sao có thể đồng ý cho người khác đi theo cô được.
“Vậy thì không được, anh phải sắp người người bảo vệ sự an toàn của em, an toàn là quan trọng nhất, chuyện này không nói thêm nữa.” Đại vương tử không biết sự lo ngại của Lâm Bối, nhưng Đại vương tử biết thân là người vương thất, khi ra ngoài sẽ gặp nhiều nguy hiểm hơn.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Lời nói của Đại vương tử rất là kiên quyết, không cho phép từ chối.
Lâm Bối biết Đại vương tử đã quyết chuyện này, cô từ chối cũng vô ích nên đành phải đồng ý trước.
“Vậy em muốn đi đâu? Khi nào đi? Để anh sắp xếp cho em.” Đại vương tử thấy Lâm Bối đồng ý rồi thì cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, anh ta chỉ sợ Lâm Bối lỗ m ãng đi nước ngoài một mình.
“Em vẫn chưa nghĩ ra, chờ khi em nghĩ xong rồi sẽ nói cho anh, cũng không gấp đâu.” Lâm Bối đương nhiên không thể nói kế hoạch của mình cho Đại vương tử. Không phải cô không tin Đại vương tử, mà chuyện này đặc biệt quá, hậu quả cũng nghiêm trọng nữa!!
“Em vẫn chưa nghĩ ra, chờ khi em nghĩ xong rồi sẽ nói cho anh, cũng không gấp đâu.” Lâm Bối đương nhiên không thể nói kế hoạch của mình cho Đại vương tử. Không phải cô không tin Đại vương tử, mà chuyện này đặc biệt quá, hậu quả cũng nghiêm trọng nữa!!
“Được, vậy nghĩ xong rồi nói cho anh, anh sẽ sắp xếp cho em, em nhớ là không được lỗ m ãng đi nước ngoài một mình đấy.”
Hiển nhiên Đại vương tử vẫn không yên tâm lắm nên lại căn dặn thêm lần nữa.
“Vâng vâng, em biết mà, anh cả đúng là càng lúc càng dài dòng, còn dài dòng hơn cả mẹ em nữa.” Lâm Bối thấy Đại vương tử cứ dặn dò mãi, trong lòng hơi ấm áp, nhưng chuyện này cô chẳng thể nào nghe theo lời Đại vương tử được.
“Em còn dám chê anh dài dòng.” Thấy cuối cùng giọng nói của Lâm Bối cũng trở nên thoải mãi, rốt cuộc Đại vương tử yên tâm được rồi, “Được rồi, anh không làm phiền em nữa, em còn vài việc cần xử lí, anh cúp máy đây.”
“Vâng, chào anh cả.” Lâm Bối nhẹ giọng nói, môi cười mỉm.
Đại vương tử vừa tắt điện thoại thì Lâm Bối đã thu dọn xong hành lí của mình rồi, sau đó bắt đầu tìm chuyến bay.
Cô phải nhanh chóng đi, cô không thể chờ Đại vương tử cho người đến sắp xếp được, cô cũng không thể chờ Đường Lăng đến.
Trước đó Đại vương tử đã nói ngày mai Đường Lăng sẽ đến, thế nên cô sẽ đi trong tối nay.
Tuy giờ đã trễ lắm rồi, nhưng chỉ cần có chuyến bay là được, dù là đi đến đâu, đi trước rồi tính sau.
Bây giờ thật sự rất muốn rồi nên chuyến bay không nhiều nữa, Lâm Bối thấy một chuyến bay đi nước D vào lúc ba giờ sáng.
Bây giờ cũng tầm 11 giờ rồi, giờ vẫn kịp đến sân bay, hơn nước cô rất hài lòng với nước D này.
Nước D và nước cô chẳng qua lại gì, thế nên đến nước D không dễ gặp phải người quen, thế thì sẽ khó mà bị người ta phát hiện.
Quan trọng nhất là đã đi khỏi trước khi Đường Lăng đến nước R.