Chương 2872

Tô Khiết nhìn thấy tay của người mở khóa đó rõ ràng rung lên, động tác cũng dừng lại, có điều người đó cũng chỉ là dừng lại trong giây lát như vậy, sau đó lại tiếp tục công việc, cái khóa này không phải là rất dễ mở, đương nhiên lấy độ cận thận của Trác Hiểu Lam, chắc chắn là dùng thứ công nghệ cao nhất.

“Vào… nhà cướp bóc.” Cố Ngũ không biết là quá bất ngờ, hay thật sự sửng sốt, nhất thời khi nói chuyện đều có hơi cà lăm, chuyện mà Diêm Môn bọn họ làm tuy có hơi phức tạp, nhưng chuyện trái pháp luật bọn họ trước giờ sẽ không làm.

Bây giờ mợ chủ vậy mà muốn vào nhà ăn cướp, hơn nữa còn là quang minh chính đại như vậy?

Ban ngày ban mặt, thật sự tốt sao?

Mợ chủ là đang nói đùa nhỉ?

Có điều, điều này nhìn cũng không giống là nói đùa, đây tìm người có chuyên môn tới mở khóa, rõ ràng căn nhà không phải là của mình.

“Làm sao hả?” Tô Khiết nhàn nhạt liếc nhìn anh ta, người này quản lý Diêm Môn, rất nhiều chuyện sợ là sẽ nguy hiểm hơn chuyện này gấp bội, chắc sẽ không vì chuyện như này mà bị dọa sợ đâu nhỉ?

“Mợ chủ, chút chuyện nhỏ này cô giao cho tôi là được rồi, căn bản không cần cô đích thân tới, mợ chủ, cô tránh đi trước đi, chuyện tiếp theo cứ giao cho tôi, cô nói xem cô muốn cướp cái gì, tôi bảo đảm cướp về cho cô.” Cố Ngũ tự nhiên sẽ không sợ, tuy Cố Ngũ biết đây là hành vi phạm pháp, nhưng mợ chủ muốn làm, anh ta chắc chắn phải giúp mợ chủ.

Có điều, anh ta chắc chắn không thể để mợ chủ dấn thân vào nguy hiểm được, chuyện như này cứ giao cho anh ta là được rồi.

Khóe môi của Tô Khiết hơi nhếch lên, người của Nguyễn Hạo thần quả nhiên là người tài, hơn nữa đều rất trung thành.

“Mợ chủ, cô nói cô muốn cướp thứ gì, cô nói cho tôi một tiếng là được, tôi bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ, thật sự không cần cô đích thân túc trực ở đây.” Cố Ngũ lúc này muốn mau chóng để Tô Khiết rời đi, không để để cô có một chút mạo hiểm nào được, chuyện mà mợ chủ muốn làm anh ta chắc chắn đều sẽ hoàn thành.

“Cướp người.” Trong lòng Tô Khiết muốn cười, có điều trên mặt vẫn duy trì vẻ mặt nghiêm túc, Tô Khiết cảm thấy Cố Ngũ này cũng quá thú vị rồi.

Phong cách này của Cố Ngũ hoàn toàn khác với Nguyễn Hạo thần, không biết Cố Ngũ bình thường chung đụng với Nguyễn Hạo thần như nào.

Cố Ngữ này rõ ràng có hơi lắm lời, Dạ Hạo thần bình thường đều sẽ không chê Cố Ngũ lôi thôi sao?

“Cướp người?” Cố Ngũ lần này là thật sự sửng sốt rồi, vào nhà ăn cướp đã đủ điên cuồng rồi, mợ chủ vậy mà còn là vào nhà cướp người, chỉ là mợ chủ muốn cướp ai?

“Mợ chủ, cô là muốn cướp ai?” Trong đầu Cố Ngũ nhất thời vụt qua vô số suy nghĩ, anh ta suy nghĩ một lát, lại bổ sung một câu: “Nam, hay nữ?”

Mợ chủ sẽ không phải muốn cướp tên tiểu bạch kiểm gì gì đó chứ? Nếu là như thế, lão đại đoán chắc có thể trực tiếp phế anh ta.

Cố Ngũ đột nhiên cảm thấy cổ của mình có hơi lạnh, da đầu có hơi tê dại, Cố Ngũ quản lý Diêm Môn nhiều năm như vậy, mưa to gió lớn gì chưa từng thấy chứ, anh ta trước giờ chưa từng sờ, nhưng lúc này Cố Ngũ thật sự có hơi sợ.

Hai mắt Cố Ngũ nhìn chằm chằm Tô Khiết, chờ đợi câu trả lời của Tô Khiết, lúc này Cố Ngũ thật sự sợ người Tô Khiết muốn cướp là đàn ông.

Tuyệt đối đừng là đàn ông, tuyệt đối đừng là đàn ông, Cố Ngũ không ngừng cầu nguyện ở trong lòng.

Nhưng rất rõ ràng không có thần tiên nào nghe thấy lời cầu nguyện của anh ta.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play