Chương 2849
“Được, lấy chứng cứ ra đây.” Trong lòng Trác Hiểu Lam rõ ràng rất lo lắng, nhưng trên mặt lại không có lộ ra bất kỳ sự khác thường nào, hơn nữa lúc này càng là vô cùng trầm ổn.
Dáng vẻ của Trác Hiểu Lam lúc này, ngay cả Tô Khiết cũng nghi ngờ bản thân có phải là thật sự hiểu lầm Trác Hiểu Lam rồi không.
Có điều, Tô Khiết biết những chuyện này thật sự là Trác Hiểu Lam làm.
“Ông xã thân yêu, lấy chứng cứ ra đây.” Tô Khiết nhìn sang Nguyễn Hạo thần, trên mặt lộ ra nụ cười rạng rỡ, giọng nói đó cũng trong nháy mắt dịu đi vài độ, giọng điệu nghe cũng có hơi giống như đang làm nũng, ừm, quả thật là làm nũng, hơn nữa Tô Khiết còn là mô phỏng theo dáng vẻ bé Vũ Kỳ.
Lúc Tô Khiết nói chuyện, đồng thời đã đi tới bên cạnh Nguyễn Hạo thần, một bàn tay trực tiếp thò vào trong túi quần của Nguyễn Hạo thần, cơ thể của cô càng là trực tiếp dán vào người của Nguyễn Hạo thần.
Khi Trác Hiểu Lam nghe thấy Tô Khiết gọi Nguyễn Hạo thần thân mật như vậy, ánh mắt rõ ràng đã thay đổi, mà khi cô ta nhìn thấy Tô Khiết trực tiếp dán lên người của Nguyễn Hạo thần, nhìn thấy tay của Tô Khiết thò vào trong túi quần của Nguyễn Hạo thần, mắt của Trác Hiểu Lam không nhịn được mà nheo lại.
Nguyễn Hạo thần biết Tô Khiết lúc này làm như vậy đều là vì để mê hoặc Trác Hiểu Lam, nhưng tiếng thân yêu đó của cô, vẫn là khiến lòng anh lay động, mà lúc này cô dán vào cơ thể anh như vậy, tay của cô trực tiếp thò vào trong túi quần của anh, độ ấm của bàn tay cô cách một lớp vải mỏng tang kia, thiêu đốt làn da trên chân của anh, khiến trong lòng anh càng sôi sục hơn.
Mà Tô Khiết ở trong túi quần của Nguyễn Hạo thần moi nửa ngày, vẫn không móc điện thoại ra.
Nguyễn Hạo thần thầm nghiến răng: “Được rồi, để anh, anh tự làm…”
Giọng nói của Nguyễn Hạo thần lúc này nghe đều có hơi khàn…
Cô thật là biết hành hạ người khác, nếu không phải là lúc này còn ở trong bệnh viện, nếu không phải lúc này còn có mấy người vây xem, anh chắc chắn sẽ đè cô làm việc chính rồi.
“Không trách em được, là túi của anh quá sâu rồi.” Khóe môi của Tô Khiết hơi cong lên, giọng nói nũng nịu lúc này càng rõ ràng.
“Được, được, tại anh, đều tại anh.” Nguyễn Hạo thần lúc này sẽ không nói là lỗi của cô, người có sai là anh, bà xã của anh chắc chắn sẽ không sai.
“Như này còn tạm được.” Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo thần, nụ cười càng rạng rỡ.
Nguyễn Hạo thần cũng nhìn Tô Khiết, nụ cười trên mặt, sự dịu dàng trong ánh mắt đó có thể say chết người.
Trác Hiểu Lam nhìn một màn này, chỉ cảm thấy trái tim giống như rơi vào trong chảo dầu, vô cùng khó chịu.
Mà lúc này, Nguyễn Hạo thần từ trong túi quần lấy ra một chiếc điện thoại, có điều, Nguyễn Hạo thần không có đưa điện thoại ra, mà nắm chiếc điện thoại trong tay.
“Cô Trác, chiếc điện thoại này cô thấy quen chứ?” Tô Khiết nhanh chóng đưa mắt nhìn sang Trác Hiểu Lam, không cho Trác Hiểu Lam bất kỳ cơ hội phản ứng nào, lại nhanh chóng nói: “Không sai, đây chính là chiếc điện thoại cô cho người đưa cho Viên Ngữ, cũng chính là chiếc điện thoại cô liên lạc với Viên Ngữ.”
Trái tim của Trác Hiểu Lam đang khó chịu trong chảo dầu, lúc này nghe thấy lời của Tô Khiết, cô ta bỗng hoàn hồn, sau đó lại nhìn sang chiếc điện thoại trong tay Nguyễn Hạo thần, bởi vì Nguyễn Hạo thần cầm chiếc điện thoại trong tay, cô ta nhìn không rõ toàn diện chiếc điện thoại trong tay, chỉ có thể nhìn thấy một phần lộ ra ngoài.
Có điều từ một phần này thì thấy, quả thật rất rất giống với chiếc điện thoại mà cô ta liên lạc với Viên Ngữ.
Trác Hiểu Lam kinh ngạc trong lòng, lẽ nào Viên Ngữ không có hủy chiếc điện thoại sao?