Chương 2828
“Trác Thanh, Hiểu Lam nói đúng, cậu cũng phải chú ý chuyện nghỉ ngơi.” Đường Lăng nhìn qua Trác Thanh, trông như rất tự nhiên mà khuyên.
Trác Thanh nghe thấy lời nói của Đường Lăng, trên mặt lại hiện lên sự dữ tợn: “Em phải tìm ra tên hung thủ đó, em sẽ không bao giờ bỏ qua kẻ đó.”
Khi Trác Thanh nói ra câu này, ánh mắt của Đường Lăng lại nhìn sang Trác Hiểu Lam, nếu là Trác Hiểu Lam gây ra chuyện này thật, khi em trai ruột của mình nói thế, Đường Lăng cũng không tin Trác Hiểu Lam vẫn có thể thờ ơ.
Nhưng sắc mặt của Trác Hiểu Lam vẫn bình thường như trước, Đường Lăng vẫn không thể thấy được điều bất thường nào trên mặt Trác Hiểu Lam.
Đường Lăng chớp mắt, Trác Hiểu Lam phản ứng thế này sao?!
Rồi đột nhiên Đường Lăng cảm thấy, có khi nào bọn họ nghi ngờ sai rồi không?
Chuyện này chẳng phải do Trác Hiểu Lam gây ra?
“Khiết Khiết và Hạo thần đã đi thăm dò chuyện này rồi, cậu cũng biết năng lực của Khiết Khiết và Hạo thần, tin rằng sẽ sớm có tin thôi.” Đường Lăng không biết là do bọn họ nghi ngờ sai người, hay là trái tim của Trác Hiểu Lam quá mạnh mẽ.
Lúc này Đường Lăng trả lời cho Trác Thanh, nhưng cũng là nói cho Trác Hiểu Lam nghe.
Đường Lăng đột nhiên nghĩ đến chuyện Trác Hiểu Lam thích Hạo thần, Đường Lăng lại trầm giọng nói: “Hạo thần cũng nói nhất định sẽ tìm ra kẻ đó, dù là ai đi nữa thì cậu ấy cũng sẽ không bỏ qua.”
Lúc Đường Lăng nói lời này, ánh mắt thì nhìn Trác Thanh, nhưng dư quang vẫn chú ý đến sắc mặt của Trác Hiểu Lam.
Trác Hiểu Lam không để ý lời nói của em trai mình, vậy nếu là lời nói của Hạo thần thì sao?
Nếu Trác Hiểu Lam thích Hạo thần, Hạo thần nói ra lời như thế thì cô ta còn có thể thờ ơ tiếp không?
Lần này cuối cùng dư quang của Đường Lăng cũng đã thấy được sắc mặt của Trác Hiểu Lam thay đổi, hơn nữa ánh mắt của Trác Hiểu Lam cũng nhanh chóng hiện lên sự khẩn trương, thậm chí Đường Lăng còn phát hiện hình như cơ thể Trác Hiểu Lam hơi cứng đờ.
Trong lòng Đường Lăng thầm cười nhạt, cuối cùng cũng có phản ứng, xem ra bọn họ không nghi ngờ sai.
Vậy thì trước giờ Trác Hiểu Lam luôn giấu giếm, có thể thờ ơ trước mối thù của em trai mình, trái tim của người này ác độc đến mức nào đây?
“Hiểu Lam, trước đây cô có quen Viên Ngữ không?” Đột nhiên Đường Lăng nhìn sang Hiểu Lam, nhanh chóng hỏi, khi mà Trác Hiểu Lam vẫn chưa hoàn toàn lấy lại tinh thần.
“Không…” Vì nghe thấy câu hỏi của Đường Lăng nên trong lòng Trác Hiểu Lam hơi hoảng hốt, cô ta không sợ ai cả, nhưng cô ta sợ Hạo thần, cô ta thật sự sợ bị Hạo thần phát hiện.
Mà mới vừa đây Đường Lăng lại đột nhiên hỏi cô ta câu này, Trác Hiểu Lam phản ứng rất nhanh, tuy rằng lúc này suy nghĩ nhanh chóng chuyển động, hơn nữa cô ta đã suy nghĩ hơi nhanh.
Tuy rằng lúc này suy nghĩ nhanh chóng chuyển động, hơn nữa cô ta đã suy nghĩ hơi nhanh.
Vì tim đập mạnh và loạn nên cuối cùng Trác Hiểu Lam cũng hơi chột da, thế nên khi đầu óc xoay nhanh thì phản ứng đầu tiên là phủ nhận. Ban nãy vì tim cô ta đập nhanh, lại đang nghĩ đến chuyện của Hạo thần nên cuối cùng vẫn thất thần.
Nhưng cô ta đã nhanh chóng tỉnh táo lại, cô ta nghĩ đến lời nói mà khi trước cô ta nói với Đường Lăng, còn có những gì mà ban nãy đứng ngoài cửa đã nghe được.
“Không quen.” Sau khi Trác Hiểu Lam tỉnh táo thì lập tức đổi lời, đổi lời cũng rất là hài hòa nên khiến người ta không thấy khác thường gì nhiều. Nhưng Đường Lăng vẫn nghe được sau khi cô ta nói không thì hơi dừng lại, thế nên Đường Lăng biết, lời mà Trác Hiểu Lam muốn nói đầu tiên không phải là hai chữ không quen này.