Chương 2820
Bởi vì trước kia Nguyễn Hạo thần đã từng nghi ngờ cô ta lúc ông cụ Nguyễn giả vờ bị thương.
“Nhưng có lẽ Trác Hiểu Lam còn chưa biết chuyện Đường Minh Hạo, chúng tôi chưa từng công khai chuyện về hai bé cưng, có lẽ Trác Thanh cũng sẽ không nói cho Trác Hiểu Lam biết…” Đương nhiên Đường Lăng biết Trác Hiểu Lam hiểu rất rõ chuyện của nhà họ Đường, nhưng Đường Lăng cảm thấy Trác Hiểu Lam sẽ không biết chuyện của hai bé cưng.
“Không, cô ta biết.” Tô Khiết lại trực tiếp cắt ngang lời Đường Lăng.
“Cô ta biết? Làm sao mà cô ta biết được? Chuyện giữ bí mật công việc nhà họ Đường chúng ta vẫn luôn làm rất tốt, đối với chuyện của hai bé cưng nhà họ Đường lại càng thêm giấu diếm, theo lý thuyết thì Trác Hiểu Lam không thể nào biết được, dù sao ngay cả Hạo thần cũng vừa mới biết cơ mà, hơn nữa còn là do hai bé cưng chủ động đi tìm Hạo thần.” Đường Lăng nhanh chóng nhìn về phía Tô Khiết, trên mặt rõ ràng có mấy phần nghi hoặc.
“Cô ta đã biết từ lâu…” Năm năm trước chính Trác Hiểu Lam làm phẫu thuật cho cô, cho dù trước đó Trác Hiểu Lam không biết là cô nhưng trong bữa tiệc của nhà họ Đường Trác Hiểu Lam đã gặp cô nên chắc chắn cô ta sẽ nhận ra cô.
“Rất sớm là từ lúc nào, chẳng lẽ còn có thể sớm hơn cả anh?” Đường Lăng hừ lạnh một tiếng, chỉ là đột nhiên Đường Lăng nghĩ đến cái gì, luôn miệng nói: “Khiết Khiết, ý của em là em biết cô ta biết chuyện này lúc nào?”
“Năm đó lúc em sinh hai đứa bé đã xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn nên chị Hồng Linh đã mời Trác Hiểu Lam tới làm phẫu thuật cho em, lần đó là cô ta đã cứu em và hai bé cưng, cũng chính bởi vì một lần kia nên em mới không thể tiếp tục sinh con được nữa, hôm nhà họ Đường tổ chức tiệc em đã gặp qua Trác Hiểu Lam, chắc chắn Trác Hiểu Lam cũng đã nhận ra em.” Liên quan tới chuyện năm năm trước, Tô Khiết cũng không nhiều lời, chỉ nói qua một câu, hơn nữa còn nói chỉ là chút chuyện ngoài ý muốn.
Nhưng Nguyễn Hạo thần nghe cô nói xong sắc mặt lại thay đổi, nếu thật sự chỉ là chút chuyện ngoài ý muốn thì sẽ không thể nào phải mời Trác Hiểu Lam làm phẫu thuật, cần mời tới Trác Hiểu Lam chỉ sợ là chuyện vô cùng nguy cấp, có nguy hiểm đến tính mạng, hơn nữa lần kia còn khiến sau này cô không thể sinh con được nữa, có thể thấy được chuyện này nghiêm trọng đến mức nào.
“Anh xin lỗi.” Nguyễn Hạo thần vừa nghĩ tới lúc trước cô vì sinh con cho anh mà suýt chút nữa đã mất mạng, trong lòng liền đau nhói một trận, đều vì anh, mà lúc ấy anh lại không có ở bên cạnh cô.
Sắc mặt Đường Lăng cũng thay đổi rõ ràng, liên quan tới những chuyện trước kia, Tô Khiết chưa từng nhắc tới nên bọn họ đều không biết, mặc dù vừa rồi Khiết Khiết chỉ nói hời hợt một câu nhưng Đường Lăng có thể đoán ra được lúc đó nguy hiểm như thế nào.
“Anh không hề có lỗi với em, năm đó là tự em quyết định muốn giữ lại đứa bé, hơn nữa em cũng chưa từng hối hận.” Tô Khiết không muốn khiến Nguyễn Hạo thần vì chuyện kia mà áy náy, nói thật chuyện năm đó Nguyễn Hạo thần cũng không hề sai.
Vốn chính là cô tự xông nhầm vào phòng của Nguyễn Hạo thần, sau đó cô còn chạy trốn để Nguyễn Hạo thần không tìm được cô, cho nên Nguyễn Hạo thần không hề sai.
“Cảm ơn em.” Nguyễn Hạo thần nghe xong, thân thể cứng đờ, câu cảm ơn này có thể là câu cảm ơn đơn giản nhất bình thường nhất nhưng giờ phút này lúc Nguyễn Hạo thần nói ra lời này, tâm trạng lại vô cùng phức tạp.
Cảm ơn cô, cảm ơn cô vì năm đó đã sinh cho anh hai bé cưng, cảm ơn cô đã cho anh được làm ba, cảm ơn cô đã làm tất cả vì anh.
Có cô, đời này không tiếc.
“Được rồi, nói chuyện chính đi.” Tô Khiết nghĩ đây là bệnh viện, mà Đường Lăng còn đang đứng bên cạnh.
“Khiết Khiết, em nói bởi vì năm năm trước gặp chuyện lúc sinh hai bé cưng nên mới không thể sinh con được nữa, lúc ấy là Trác Hiểu Lam làm phẫu thuật cho em, như vậy chắc chắn Trác Hiểu Lam sẽ biết.” Ánh mắt Nguyễn Hạo thần lóe lên, đột nhiên anh nghĩ đến một việc.