Chương 2725
“Sao lại thế này, xảy ra chuyện gì?” Bà cụ Nguyễn vẫn luôn nghe ở bên cạnh, cũng nghe được một chút, nhưng không hiểu rõ một số chuyện.
“Là người của Diêm Môn, Cố Ngũ của Diêm Môn.” Ông cụ Nguyễn đang tức giận, lớn tiếng nói: “Nó dám uy hiếp tôi, hừ, sớm muộn gì cũng có một ngày, tôi muốn cho nó biết sự lợi hại của tôi.”
“Tôi vừa nghe ông nói Hạo thần là môn chủ của Diêm Môn, chuyện này là thật sao?” Bà cụ Nguyễn nghe thấy vừa rồi ông cụ Nguyễn nói, bà ta vô cùng quan tâm điều này.
“Phải, Diêm Môn là của Hạo thần, Cố Ngũ còn nói Hạo thần có rất nhiều sản nghiệp của mình, Cố Ngũ nói sản nghiệp của Hạo thần bằng hai mươi mấy Nguyễn thị, Cố Ngũ nói quá lên rồi, nhưng có lẽ sản nghiệp của Hạo thần còn nhiều hơn tôi nghĩ.” Ông cụ Nguyễn nói đến vấn đề sản nghiệp thì nhẹ nhàng hơn.
“Vậy ông mau cho người đi điều tra rõ ràng xem rốt cuộc Hạo thần có bao nhiêu sản nghiệp.” Hai mắt của bà cụ Nguyễn sáng lên: “Một Diêm Môn có thể bằng Nguyễn thị, ít nhất hiện tại chúng ta có thể xác định được Diêm Môn là của Hạo thần.”
“Ừ, Diêm Môn là của Hạo thần, hừ, Hạo thần là người nhà họ Nguyễn, cho nên tất cả thuộc về nhà họ Nguyễn.” Ông cụ Nguyễn đã quen bá đạo, nói như vậy nói rất thuận miệng.
“Đó là đương nhiên, Hạo thần là cháu trai của chúng ta, là người nhà họ Nguyễn chúng ta, mọi thứ của Hạo thần đều do chúng ta cho, nếu không có chúng ta đào tạo Hạo thần, Hạo thần không thể có thành tựu như thế, hơn nữa những sản nghiệp của Hạo thần chắc chắn cũng lợi dụng quan hệ và tiền vốn của Nguyễn thị mới có được, cho nên những thứ đó vốn dĩ thuộc về nhà họ Nguyễn chúng ta.” Bà cụ Nguyễn càng quá đáng hơn ông cụ Nguyễn, càng không biết xấu hổ, ý của bà ta là cho dù Nguyễn Hạo thần cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, không trở về mhà họ Nguyễn thì những sản nghiệp của Nguyễn Hạo thần cũng thuộc sở hữu của nhà họ Nguyễn.
Ích lợi và người thân đặt lên cân thì ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn mãi mãi chọn lợi ích trước.
Trước kia như thế, hiện tại cũng như thế, từ trước đến nay chưa từng thay đổi, hơn nữa bọn họ vẫn không cảm thấy mình làm sai.
Chiếm đoạt đồ của người khác cũng có thể cướp một cách đương nhiên.
“Đúng, bà nói rất đúng, nếu không có chúng ta thì không có Nguyễn Hạo thần ngày hôm nay, nếu không có Nguyễn thị đứng sau thì sao Nguyễn Hạo thần có thể tạo ra nhiều sản nghiệp như thế.” Ông cụ Nguyễn nghe bà cụ Nguyễn nói thì liên tục gật đầu, vô cùng tán thành.
“Hiện tại bà cho người đi điều tra tất cả sản nghiệp của Nguyễn Hạo thần đi, sau khi điều tra rõ ràng thì tôi sẽ xử lý.” Ông cụ Nguyễn híp mắt lại, câu nói sẽ xử lý mang theo ý sâu xa.
“Đúng, đúng. Tôi sẽ cho người đi điều tra rõ.” Bà cụ Nguyễn liên tục gật đầu, đây mới là chuyện quan trọng nhất bây giờ.
“Đương nhiên, chúng ta cũng nhất định phải nghĩ cách làm cho Hạo thần nhanh chóng quay về.” Lúc này bà cụ Nguyễn càng gấp gáp muốn Nguyễn Hạo thần quay về.
“Nếu Hạo thần thật sự có sản nghiệp lớn như thế thì sau này nhà họ Nguyễn càng lợi hại hơn, không có ai dám lại bắt nạt nhà họ Nguyễn chúng ta, ngay cả nhà họ Đường còn thua kém nhà họ Nguyễn.” Bà cụ Nguyễn chỉ nghĩ đến đây thì không nhịn được vui vẻ, trước kia nhà họ Nguyễn còn muốn nhìn sắc mặt nhà họ Đường, bà ta còn muốn nhìn sắc mặt của ông cụ Đường và bà cụ Đường.
Nếu sản nghiệp của nhà họ Nguyễn lớn hơn mấy lần hiện tại, thậm chí mười mấy lần, lúc đó bà ta hoàn toàn không cần nhìn sắc mặt nhà họ Đường.
Hiện tại bà cụ Nguyễn đã tự động xem những sản nghiệp của Nguyễn Hạo thần biến thành của mình, những sản nghiệp của Nguyễn Hạo thần tự động thuộc về nhà họ Nguyễn.
“Ha ha ha, đó là đương nhiên.” Ông cụ Nguyễn không nhịn được đắc ý cười to: “Đến lúc đó cho dù Quỷ Vực Chi Thành ở trước mặt thì chúng ta cũng không sợ.”