Chương 2717

Đường Vũ Kỳ cảm thấy hiện tại đi học quá đơn giản, học thiết kế cũng không khó, cô bé hoàn toàn có thể bớt chút thời gian đi theo ông Cổ học y.

Nếu nằm trong phạm vi năng lực của mình thì học thêm một số thứ cũng không có chỗ hại.

Ông Cổ hoàn toàn sửng sốt, còn có thể như vậy sao? Bớt chút thời gian để học?

“Nếu ông không đồng ý thì thôi.” Đường Vũ Kỳ thấy ông ta không nói lời nào thì thở dài một hơi.

“Vậy khi nào con có thời gian?” Con ngươi của ông Cổ lóe lên, theo bản năng hỏi một câu, tuy rằng ông ta chưa chấp nhận được chuyện bớt chút thời gian học y này, nhưng ông ta vẫn không muốn bỏ qua cơ hội này.

Hiện tại đứa bé còn nhỏ, có rất nhiều thời gian để học, sau khi đứa nhỏ học được một thời gian thì có lẽ sẽ thích học Trung y, đến lúc đó đều không cần ông ta thúc giục, cô bé tự sẽ muốn học.

Nếu chỉ bớt chút thời gian học y thì chắc chắn học không tốt, nhất là Trung y, đó là một quá trình rất dài, yêu cầu cần nhiều thời gian và tinh thần thể lực.

“Thời gian cũng không phải quan trọng, mẹ con đã nói chỉ cần nghiêm túc học tập một thứ gì đó thì nhất định có thể học giỏi, thời gian cũng không hoàn toàn ảnh hưởng đến việc học, có người học một thứ gì đó cả đời cũng có thể học không tốt, có người dùng mấy năm học tập nhưng chỉ cần nghiêm túc thì nhất định có thể học giỏi.” Đường Vũ Kỳ nhìn ông Cổ, đôi mắt long lanh có thể nhìn thấu lòng người!!

“Có người học một thứ gì đó cả đời cũng có thể học không tốt, có người dùng mấy năm học tập nhưng chỉ cần nghiêm túc thì nhất định có thể học giỏi.” Đường Vũ Kỳ nhìn ông Cổ, đôi mắt long lanh có thể nhìn thấu lòng người!!

Lúc này Đường Vũ Kỳ đã nhìn ra suy nghĩ của ông Cổ.

Ông Cổ chóang váng, con ngươi nhìn chằm chằm vào Đường Vũ Kỳ, đứa nhỏ này thật sự chỉ có năm tuổi sao?

Đứa nhỏ này quá thông minh, ông Cổ đột nhiên thay đổi suy nghĩ của mình, cho dù cô bé này bớt chút thời gian để học cũng có thể học giỏi Trung y!!

Đúng như cô bé nói, quan trọng là phải nghiêm túc.

“Vũ Kỳ, mẹ nói làm việc gì thì quan trọng nhất phải nghiêm túc, nhưng muốn làm tốt chuyện gì cũng phải cần rất nhiều công sức và cố gắng, Trung y rất uyên thâm, muốn học giỏi Trung y thì càng phải cố gắng, càng tốn công sức, không thể bỏ dở nửa chừng.” Tô Khiết cảm thấy Đường Vũ Kỳ nghĩ chuyện học Trung y quá đơn giản, hơn nữa giáo sư Cổ thiệt lòng muốn nhận đồ đệ, nếu Đường Vũ Kỳ dùng suy nghĩ này học không giỏi là việc nhỏ, làm trì hoãn thời gian của giáo sư Cổ, làm trì hoãn chuyện của giáo sư Cổ mới không tốt.

Đường Vũ Kỳ nhìn về phía Tô Khiết muốn nói chuyện.

“Không sao, không sao, cứ làm theo lời Vũ Kỳ nói, tôi cảm thấy có thể thực hiện được, có thể được.” Nhưng giáo sư Cổ lại mở miệng trước, ông ta lo lắng mà Đường Vũ Kỳ thay đổi suy nghĩ vì lời Tô Khiết nói, ông ta khó khăn lắm mới hài lòng một hạt giống tốt như thế, tuyệt đối không thể bỏ qua.

“Giáo sư Cổ, tôi sợ trì hoãn thời gian của ông.” Tô Khiết không nghĩ tới giáo sư Cổ đồng ý cách làm của Đường Vũ Kỳ, nhưng cô biết giáo sư Cổ rất bận, nghe nói người bệnh hẹn trước cũng rất nhiều.

“Thời gian của tôi không thành vấn đề, ít khám bệnh cho mấy người là được, không có chuyện gì quan trọng hơn việc tôi nhận đồ đệ, tôi đã hơn năm mươi tuổi, còn có thể chữa bệnh được mấy năm chứ, cho nên dạy dỗ đồ đệ mới là chuyện quan trọng nhất.” Giáo sư Cổ ngăn lại lời Tô Khiết nói, Tô Khiết cũng không nói thêm gì nữa.

Cậu hai Trác nhìn ông Cổ, vẻ mặt có chút kỳ lạ, cậu hai Trác cảm thấy hôm nay mình đã nhìn thấy một ông Cổ giả mạo, từ trước đến nay ông Cổ làm việc rất cẩn thận nghiêm khắc, nhất là trong phương diện y học, tuyệt đối không cho phép qua loa, hời hợt, hôm nay ông Cổ lại đồng ý với yêu cầu của bé cưng Vũ Kỳ, xem ra ông Cổ thật sự vô cùng hài lòng với bé cưng Vũ Kỳ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play