Chương 2690
Lúc trước khi ông cụ Nguyễn vào bệnh viện, Viện trưởng cũng có đến thăm, nhưng cũng chỉ là đến để lôi kéo làm quen mà thôi.
Bởi vì vốn dĩ ông cụ Nguyễn không có vấn đề gì, thật ra bà cụ Nguyễn cũng không hài lòng về bệnh viện này, sở dĩ bà ta gọi xe cứu thương chính là vì muốn làm lớn chuyện, bệnh viện tư nhân có tính bảo mật cao, vì vậy bà ta mới chọn một bệnh viện công.
Nên khi Viện trưởng đến, bà cụ Nguyễn cũng không có thái độ tốt, sau đó Viện trưởng nói vài câu rồi rời đi.
Bây giờ Viện trưởng lại đến, quả thật khiến bà cụ Nguyễn thấy rất kỳ lạ, Viện trưởng đến cửa rồi mà không đi vào, kỳ lạ hơn là lần này Viện trưởng không chỉ đến một mình mà còn có những người khác của bệnh viện, thoạt nhìn chắc hẳn cũng đều là lãnh đạo của bệnh viện.
Nhìn dáng vẻ của bọn họ dường như là đang chờ ai đó?
Những người khác trong phòng nhìn thấy tình huống này cũng cảm thấy lạ, không biết rốt cuộc là chuyện gì.
Ngay cả Đường Minh Hạo cũng không nhịn được chớp mắt, dựa theo thời gian cậu nói, chắc hẳn bác sĩ Cổ đến rồi?
Nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện gì vậy?
Sao lại nhiều người như vậy?
“Cảnh tượng lớn rồi đây.” Rõ ràng cậu hai Trác đã hiểu là chuyện gì, không nhịn được nở nụ cười.
“Bác Trác, bác biết là đã xảy ra chuyện gì sao?” Cậu bạn nhỏ Đường Minh Hạo đặc biệt thông minh, lập tức nghe hiểu ý cậu hai Trác.
“Ừ, nhìn thật náo nhiệt.” Bình thường cậu hai Trác không thích xem náo nhiệt, nhưng lúc này anh ta lại đặc biệt hăng hái.
Anh ta nhìn Đường Minh Hạo bị chen ở đằng sau, đứng ở trong đám người, hoàn toàn bị che phủ, khóe môi hơi mấp máy, sau đó ngồi xổm xuống bế Đường Minh Hạo lên: “Nào, bác Trác ôm cháu đi xem náo nhiệt.”
Chỉ dựa vào vóc dáng này của Đường Minh Hạo, cho dù nhìn xuyên qua thì cũng không nhìn được chút tình huống nào ở bên ngoài.
Lúc này Đường Minh Hạo cũng tò mò, vì vậy không từ chối, rất phối hợp ôm lấy cổ cậu hai Trác.
Cậu hai Trác vốn dĩ cao, lúc này còn cố gắng ôm Đường Minh Hạo lên cao hơn, như vậy, Đường Minh Hạo có thể nhìn thấy rõ ràng tình huống bên ngoài phòng bệnh.
“Đây là bác sĩ của Bệnh viện số một…” Đường Minh Hạo nhìn thoáng qua đã xác định được thân phận của mấy người ở cửa, bởi vì trên quần áo của những người kia đều có ký hiệu của Bệnh viện số một.
Không thể không nói, cậu bạn nhỏ Đường Minh Hạo quan sát rất cẩn thận, còn tốt hơn người bảo vệ kia, người bảo vệ kia chỉ biết người đến mặc áo blouse.
“Ừ, quả thật là Bệnh viện số một.” Cậu hai Trác rất hài lòng liếc nhìn Đường Minh Hạo, thằng nhóc này rất lợi hại, ánh mắt bén nhọn, quan sát tinh tế.
Không hổ là con trai của chuyên gia tâm lý học tội phạm.
“Vậy bọn họ đang đợi ai?” Đường Minh Hạo nhìn những người đang đứng ở cửa ra vào kia, cũng không vội vàng tiến vào, rõ ràng là đang chờ người.
“Cháu cảm thấy thế nào?” Cậu hai Trác không trả lời, mà nhìn Đường Minh Hạo hỏi.
“Là bác sĩ Cổ đến rồi sao?” Đường Minh Hạo suy đoán, hoặc không chỉ là suy đoán, cho đến bây giờ Đường Minh Hạo cũng biết tương đối tình hình rồi, cậu nói khoảng bốn mươi phút bác sĩ Cổ sẽ đến, bây giờ thời gian vừa đúng, hơn nữa có thể khiến cho Bệnh viện số một tiếp đón như vậy, không thể nghi ngờ chính là bác sĩ Cổ.
“Rất đúng.” Cậu hai Trác giơ ngón tay cái lên, không hề keo kiệt khen ngợi bé Hạo.