Chương 2673

Lúc trước, ông cụ Nguyễn ngất xỉu đã ầm ĩ thành như vậy, bà cụ Nguyễn tất nhiên cũng có thể giả vờ hôn mê nhưng không dám làm vậy. Bằng không đến lúc đó thằng nhóc này tìm mấy bác sĩ vội vàng tới kiểm tra cho bà ta và ông cụ một trận, chuyện gì cũng do thằng nhóc đáng chết này quyết định, bà ta không thể phản bác được gì nữa!

Đến lúc đó, bà ta sẽ càng thêm bị động. Cho nên bà cụ Nguyễn biết mình nhất định phải cố chịu đựng.

Lúc này, các phóng viên có mặt ở hiện trường thấy bà cụ Nguyễn đã bị thằng bé này chặn họng tới không nói được lời nào, hơn nữa trông bà ta lảo đảo chực ngã như vậy, rõ ràng là vô cùng tức giận, chắc hẳn cũng sốt ruột không chịu được.

Bà cụ Nguyễn là nhân vật quen nhìn các cục diện lớn, cũng là người từng trải sóng to gió lớn, bình thường khôn khéo tới mức nào, không ngờ bây giờ lại thua trước một đứa trẻ con như vậy.

Đương nhiên, không ai cho rằng sức chiến đấu của bà cụ Nguyễn yếu đi, không ai cho rằng bà ta không lợi hại. Lúc này trong lòng mọi người chỉ có một ý nghĩ, đó là thằng nhóc này thật sự quá lợi hại!

“Bà cụ Nguyễn từng tin tưởng bệnh viện nào? Từng tin bác sĩ nào? Từng tin thiết bị của bệnh viện nào? Chỉ cần bà cụ Nguyễn nói ra, tôi nhất định sẽ nghĩ cách thực hiện được yêu cầu của bà cụ.” Đường Minh Hạo tự động bỏ qua gương mặt khó coi cũng như ánh mắt hận không thể suốt sống mình của bà cụ Nguyễn. Cho dù bà ta có dữ tợn, độc ác mấy đi nữa cũng không dọa được thằng bé.

Lời nên nói, chuyện nên làm, thằng bé vẫn nói và làm như thường.

Cho tới bây giờ, Đường Minh Hạo không thể cho bà cụ Nguyễn đường lui nào nữa. Bởi vì thằng bé đã ý thức được da mặt bà ta quá dầy. Lúc này chỉ cần thằng bé cho bà ta chút cơ hội nào, bà ta lại có thể tiếp tục lừa gạt cho qua chuyện này. Hơn nữa đến lúc đó, bà ta tuyệt đối có thể trả đũa.

Bà cụ Nguyễn hít sâu, cố gắng bảo mình bình tĩnh lại. Nhưng bà ta phát hiện ra lúc này mình không có cách nào bình tĩnh được. Bà ta thật sự sắp bị thằng nhóc đáng chết này làm cho tức chết rồi.

“Sao vậy? Bà cụ Nguyễn không biết nên chọn thế nào à? Nếu bà cụ Nguyễn không biết chọn thế nào, vậy cứ mời thêm mấy chuyên gia qua như phương án thứ hai mà tôi đã nói đi. Cứ mời mấy chuyên gia có uy tín nhất, lợi hại nhất của thành phố A tới. Đến lúc đó, bà cụ Nguyễn sẽ không nghi ngờ, chất vấn kết quả kiểm tra đưa ra nữa chứ?” Đường Minh Hạo thấy bà cụ Nguyễn không nói gì nhưng vẫn không sốt ruột. Phương án thứ nhất không được, cậu bé còn có phương án thứ hai. Nói chung hôm nay nhất định phải giải quyết xong chuyện này.

Bà cụ Nguyễn nghe thấy Đường Minh Hạo nói vậy thì nhếch môi cười lạnh. Thằng bé này thật là lớn lối, còn nói muốn mời tất cả chuyên gia của thành phố A tới à? Nó tưởng nó là ai chứ?

Cho dù nó là con của Nguyễn Hạo thần, nhưng lúc trước anh đã tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, vậy anh đừng mơ lợi dụng quan hệ của nhà họ Nguyễn nữa.

Đương nhiên, thằng bé còn là cậu chủ nhỏ của Diêm Môn? Giữa chân mày của bà cụ Nguyễn giật giật, phát hiện ra mình còn quên mất một chuyện.

Thằng bé này chắc hẳn là con của Nguyễn Hạo thần và Tô Khiết? Nhưng tại sao thằng bé này lại thành cậu chủ nhỏ của Diêm Môn chứ?

Lẽ nào Diêm Môn là của Nguyễn Hạo thần? Lúc trước, bà cụ Nguyễn vẫn muốn che giấu chuyện ông cụ Nguyễn giả vờ bất tỉnh, nhất thời không suy nghĩ nhiều. Đương nhiên, chủ yếu là bà ta không dám tin Diêm Môn sẽ là của anh, không dám tin anh còn giấu bọn họ sản nghiệp lớn như vậy.

Lúc trước, ông cụ Nguyễn rõ ràng đã nói qua Nguyễn Hạo thần có sản nghiệp riêng nhưng không nhiều, hơn nữa những sản nghiệp này của anh được phân bố rải rác, không làm nên trò trống gì.

Vì sao Diêm Môn đột nhiên thành của Nguyễn Hạo thần chứ?

Không, không thể, không thể nào. Nếu Diêm Môn thật sự là của Nguyễn Hạo thần, nếu bản thân anh thật sự có sản nghiệp lớn như vậy, sau này bọn họ càng không dễ khống chế anh được nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play