Chương 2639
Cậu chủ nhỏ cố tình nói về Quỷ Vực Chi Thành, cố ý để mọi người hiểu lầm, tất cả đều muốn để cho bà cụ Nguyễn nhìn thấy.
Ban nãy anh ta vào phòng bệnh nói cậu chủ nhỏ nhà mình muốn gặp ông cụ Nguyễn, bà cụ Nguyễn đồng ý ngay lập tức.
Rõ ràng bà cụ Nguyễn biết chuyện đã xảy ra bên ngoài bệnh viện, bà ta cũng cho rằng cậu chủ nhỏ chính là người của Quỷ Vực Chi Thành.
Trong tình huống này bà cụ Nguyễn chắc chắn không dám đắc tội với người của Quỷ Vực Chi Thành, cũng không dám từ chối người của Quỷ Vực Chi Thành.
Nhưng cậu chủ nhỏ cũng rút ván nhanh quá đi, họ còn chưa nhìn thấy ông cụ Nguyễn đâu, cậu chủ nhỏ không sợ bà cụ Nguyễn từ chối họ sao?
“Cậu chủ nhỏ, bà cụ Nguyễn mời chúng ta vào.” Cố Ngũ không muốn cho bà cụ Nguyễn cơ hội từ chối, anh ta cố ý nói to.
Nhưng bây giờ tất cả phóng viên bên ngoài đều không phát sóng trực tiếp, tivi trong phòng bệnh của ông cụ Nguyễn cũng không mở, hơn nữa bà cụ Nguyễn cũng không phải lúc nào cũng xem điện thoại, dù sao ông cụ Nguyễn vẫn còn đang “hôn mê” đó.
Bà cụ Nguyễn cũng không biết những lời cậu chủ nhỏ mới nói nhanh như vậy, ban nãy bà cụ Nguyễn cho người canh gác bên ngoài, lúc cậu chủ nhỏ đến người kia đi báo cáo tình hình với bà cụ Nguyễn, bà ta mới biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài.
Lúc anh ta vào cũng là lúc thấy một bảo vệ đang báo cáo tình hình với bà cụ Nguyễn.
“Cậu chủ nhỏ, chúng ta vào trước đã.” Để đề phòng xảy ra tình huống đó, Cố Ngũ cảm thấy vẫn nhanh chóng đi vào cho đỡ phiền phức.
“Được.” Đường Minh Hạo gật đầu đồng ý, lần nữa đi về phía bệnh viện, những phóng viên kia không dám chặn đường Đường Minh Hạo, chỉ một mực bám sát nó.
Hiện tại tất cả phóng viên đều có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi, nhưng đột nhiên lại không biết nên hỏi gì.
Hỏi thân phận của đứa nhỏ này? Đứa trẻ này chắc chắn sẽ không trả lời, lúc trước bọn họ hỏi thân phận của đứa nhỏ, nó cũng không để lộ nửa chữ.
Hỏi về Quỷ Vực Chi Thành? Nhưng đứa nhỏ này mới nói nó không phải là người của Quỷ Vực Chi Thành.
“Bạn nhỏ, vì sao cháu muốn tìm ông cụ Nguyễn? Cháu và ông cụ Nguyễn có mâu thuẫn gì với nhau sao? Có phải người nhà cháu có mâu thuẫn với ông cụ Nguyễn không?” Vẫn là phóng viên kia đưa ra câu hỏi, không thể phủ nhận rằng người phóng viên này rất có năng khiếu đặt câu hỏi.
“Chú muốn biết nhiều như vậy thì chú đi chung vào với cháu đi.” Đường Minh Hạo nhìn về phía người phóng viên kia, người này rất thông minh lanh lợi, việc bạn nhỏ Đường Minh Hạo sắp làm cần có phóng viên hỗ trợ.
Đường Minh Hạo biết hiện tại trước cửa phòng ông cụ Nguyễn có phóng viên, nhưng những người được bà cụ Nguyễn đồng ý cho vào chắn chắn sẽ nghe theo lời dặn dò của bà ta để viết.
Không bằng tự nó mang mấy phóng viên khác vào.
“Thật sao? Chú có thể vào chung với cháu sao?” Người phóng viên kia ngạc nhiên, lập tức phấn khích, vì quá kích động nên giọng nói run run.
Vào trong chắc chắn có tin lớn, cơ hội tốt như vậy cứ thế rơi vào người hắn sao?
Cố Ngũ âm thầm hô một tiếng, cậu chủ nhỏ nhà mình còn muốn mang phóng viên vào, xem ra cậu chủ nhỏ sợ chuyện này không đủ lớn.
Mặc dù Cố Ngũ kinh sợ nhưng cũng không có ý định ngăn cản Đường Minh Hạo.