CHƯƠNG 2584
“Tôi tin mọi người đã nhìn thấy hợp đồng này, lúc trước ông cụ Nguyễn chuyển cổ phần cho tôi, còn có mười phần trăm cổ phần vốn thuộc về tôi, hiện tại tôi chuyển nhượng lại cho ông cụ Nguyễn, không giữ lại chút nào.” Nguyễn Hạo thần thấy bọn họ đã xem xong thì thu lại hợp đồng, sau đó giải thích.
Anh nói rất rõ ràng, anh không chỉ chuyển lại cổ phần của ông cụ Nguyễn đã chuyển cho mình, ngay cả mười phần trăm cổ phần thuộc về mình cũng chuyển cho ông cụ Nguyễn.
Lúc này mọi người hoàn toàn khiếp sợ, người này thật sự điên rồi, Nguyễn thị là công ty lớn số một số hai cả nước, vừa rồi số cổ phần Nguyễn Hạo thần nói đã vượt qua năm mươi phần trăm, Nguyễn Hạo thần lại từ bỏ?
“Nó muốn làm gì? Nó có ý gì? Nó muốn uy hiếp tôi sao?” Ông cụ Nguyễn lấy lại tinh thần, tức giận nhảy dựng từ trên sô pha, trong miệng kêu loạn lên, mắng Nguyễn Hạo thần, nhưng ông cụ Nguyễn càng lo lắng hơn tức giận, Nguyễn Hạo thần chuyển tất cả cổ phần cho ông?
Nguyễn Hạo thần kiên quyết như vậy là có ý gì?
“Sao đứa nhỏ này có thể làm như vậy? Sao nó có thể tổn thương chúng ta chứ?” Bà cụ Nguyễn ngồi trên sô pha, lộ vẻ đau lòng, không còn lạnh nhạt và đắc ý nữa.
Bà cụ Nguyễn biết rất rõ trong lòng, hiện tại bọn họ chỉ có thể dùng cổ phần Nguyễn thị uy hiếp Nguyễn Hạo thần, hiện tại Nguyễn Hạo thần tự mình từ bỏ cổ phần Nguyễn thị, vậy bọn họ còn điều gì uy hiếp được Nguyễn Hạo thần nữa?
“Thật là quá đáng, nó cố ý làm cho tôi tức chết đây mà.” Ông cụ Nguyễn rống giận nói, nhưng bởi vì lo lắng nên giọng nói không có khí thế, bà cụ Nguyễn có thể nghĩ được thì ông cụ Nguyễn chắc chắn cũng có thể nghĩ được, ông cũng biết nếu Nguyễn Hạo thần từ bỏ Nguyễn thị thì mình không thể khống chế được Nguyễn Hạo thần.
“Tôi không tin nó thật sự không cần Nguyễn thị, cho dù nó có sự nghiệp của mình, nhưng Nguyễn thị lớn như vậy, nó cũng không thể từ bỏ như thế, chắc chắn nó muốn cho chúng ta xem, muốn uy hiếp chúng ta.” Đến bây giờ ông cụ Nguyễn vẫn cho rằng Nguyễn Hạo thần dọa mình, uy hiếp mình.
Rõ ràng ông cụ Nguyễn không hề hiểu Nguyễn Hạo thần.
“Lần trước ông nói điều tra được Hạo thần có sự nghiệp của mình, rốt cuộc nó có bao nhiêu sản nghiệp?” Bà cụ Nguyễn nhíu mày lại bắt đầu tính toán, bà cụ Nguyễn hỏi điều này có ý rất rõ, bà ta muốn tính toán xem có phải sản nghiệp của Nguyễn Hạo thần đã lớn đến mức có thể từ bỏ Nguyễn thị hay không?
“Đúng là có không ít nhưng cũng không phải quá nhiều, tôi thấy nó có sản nghiệp khắp nơi, nhưng cụ thể bao nhiêu thì tôi cũng không biết rõ, tôi cũng không biết có lỗ vốn hay không nhưng không kiếm được quá nhiều.” Ông cụ Nguyễn cũng nhíu mày lại, lần trước sau khi Tô Khiết nhắc nhở thì ông cho người điều tra sản nghiệp của Hạo thần, điều tra được không ít, nhưng ông cũng không biết rõ cụ thể.
Ông ta cảm thấy không có quá nhiều, không thể lớn bằng Nguyễn thị, không thể kiếm nhiều tiền như Nguyễn thị, đương nhiên ông cụ Nguyễn cho ràng như vậy bởi vì ông không biết rõ sản nghiệp của Nguyễn Hạo thần, không biết lợi nhuận từ những sản nghiệp đó, hơn nữa bởi vì lúc ấy Mộ Dung Tri chỉ cho ông cụ Nguyễn xem một phần nhỏ sản nghiệp của Nguyễn Hạo thần, mà còn là những sản nghiệp không kiếm được tiền nhất.
Sở dĩ Mộ Dung Tri làm như vậy là vì ông cụ Nguyễn chắc chắn sẽ nghi ngờ nếu điều tra được quá nhiều trong thời gian ngắn như thế, thứ hai bởi vì lúc đó Mộ Dung Tri cũng hiểu biết ông cụ Nguyễn, biết ông cụ Nguyễn làm việc không đàng hoàng.
Mộ Dung Tri sợ ông cụ Nguyễn lấy danh nghĩa nhà họ Nguyễn để chiếm lấy sản nghiệp của Nguyễn Hạo thần, không thể không nói Mộ Dung Tri lo lắng rất có lý.
Mộ Dung Tri nghĩ cho dù phân chia tài sản của Nguyễn Hạo thần thì Tô Khiết nhà anh ta càng có tư cách đó hơn.