Chương 2534

Tô Khiết khẽ giật mình, cô không ngờ Nguyễn Hạo thần sẽ hôn cô ngay tại đây, tuy đây là lối thoát hiểm nhưng vẫn sẽ có người tới lui, anh không sợ bị người ta trông thấy sao?

Cách đây không lâu ông cụ Nguyễn vừa công bố tin tức về chuyện cưới hỏi của anh với cô con gái cưng Quỷ Vực Chi Thành, nếu bây giờ tin tức anh và con gái nhà họ Đường hôn nhau say đắm ở sân bay bị đưa lên mạng thì chắc sẽ khiến cả thành phố A chấn động, lúc đó chắc anh sẽ bị chửi là thứ đàn ông cặn bã.

Dù sao thì người ngoài cũng đâu biết chuyện hôn nhân giữa anh và cô con gái của Quỷ Vực Chi Thành là do ông bà cụ Nguyễn gạt anh mà sắp đặt đâu.

“Đừng gây chuyện nữa, về trước đã.” Tô Khiết khẽ đẩy anh một cái ý muốn ngăn anh lại, nhưng anh chẳng hề kiêng nể gì, còn đè cô lên bức tường bên cạnh rồi hôn một cách kịch liệt hơn, thậm chí có thể nói là hơi thô bạo.

Tô Khiết không tài nào đẩy anh ra nổi, mà nghĩ đến chuyện trước kia cô cũng không đành lòng đẩy anh, cô biết những gì mà ông bà cụ Nguyễn làm chắc hẳn đã khiến anh tổn thương rất nhiều.

Vòng ôm của anh quá cứng rắn, nụ hôn của anh quá kịch liệt, Tô Khiết chỉ đành để mặc anh.

Nụ hôn kết thúc, hơi thở của anh lúc dài lúc ngắn, anh kề sát tai cô, hơi thở dồn dập như còn lưu giữ sự say mê vẫn chưa kịp tan đi: “Anh muốn em.”

Anh thật sự rất muốn cô, rất rất rất muốn, anh muốn hai người họ được ở bên nhau, muốn cả gia đình họ được đoàn tụ.

Tô Khiết nghe anh nói vậy thì khẽ cựa quậy, nhưng cánh tay anh đang ôm cô lại siết chặt, không cho cô động đậy nữa.

“Anh tới đón em vốn là muốn bàn chuyện khi nào mới kết hôn…” Lúc anh nói những lời này thì hơi thở của anh vẫn hơi dồn dập, song vẫn có thể nhận ra được sự giận dữ trong giọng điệu của anh, anh tới để bàn chuyện cưới hỏi với cô, nhưng lại không ngờ ông bà cụ Nguyễn lại gạt anh tự quyết định chuyện hôn nhân của anh.

Bây giờ sao anh có thể mở miệng nói chuyện kết hôn với cô được chứ?

Anh chẳng ài nào mở lời được.

Trước lúc chuyện đính hôn của anh và cô con gái của Quỷ Vực Chi Thành còn chưa giải quyết thì anh chằng cách nào mở lời nói về chuyện kết hôn được.

“Chuyện của chúng ta không cần sôt ruột đâu.” Tô Khiết khẽ thở dài, cô có thể thấu hiểu tâm trạng của anh, bị người thân trong nhà tổn thương như vậy, chắc chắn trong lòng anh đang rất khó chịu, rất đau khổ.

Hiện giờ cô cũng đã thích anh, đã chấp nhận anh từ lâu, thêm cả chuyện của hai con nữa, Tô Khiết cảm thấy việc hai người về chung một nhà là đương nhiên.

Giờ anh gặp phải chuyện như vậy, Tô Khiết cũng tức giận, cũng buồn bã, nhưng dù có giận hay buồn thì cũng chẳng giải quyết được gì, điều quan trong nhất hiện nay là phải nghĩ cách giải quyết chuyện này.

Tô Khiết cũng biết rằng trước khi cuộc hôn nhân do ông cụ Nguyễn sắp đặt cho Nguyễn Hạo thần được giải quyết thì cô và anh không nên bàn đến chuyện cưới hỏi.

“Sốt ruột chứ, anh sốt ruột, cực kỳ sốt ruột là đằng khác.” Nguyễn Hạo thần khẽ mím môi, đoạn anh lên giọng nói, sao mà không sốt ruột cho được? Anh đang rất sốt ruột đây này.

Anh chỉ ước sao được cưới cô về nhà ngay lúc này thôi.

Tô Khiết nghe anh nói vậy thì không nén nổi mà bật cười, cô phát hiện hôm nay Nguyễn Hạo thần có vẻ hơi trẻ con.

“Bây giờ anh chỉ ước sao được nói chuyện của hai mình cho tất cả mọi người cùng biết, muốn tổ chức một buổi tiệc cưới thật long trọng để rước em về nhà.” Khoảnh khắc Nguyễn Hạo thần nói ra những lời ấy, giọng của anh dịu dàng vô cùng, đôi mắt đong dầy tình yêu, thật ra anh đã mong ngày ấy từ rất lâu, rất lâu rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play