Chương 2462

Tịch Xuyên nhìn về phía cậu bảy, quan sát một lát sau đó rất trịnh trọng nói: “Cậu chắc chắn không phải là đối thủ của Đường Minh Hạo.”

“Anh tư, anh có ý gì? Anh nói em không phải là đối thủ của một bạn học nhỏ năm tuổi?” cậu bảy không phục, rất không phục: “Em thừa nhận mình thua kém mọi người, nhưng em cũng không đến mức thua một đứa nhỏ năm tuổi.”

“Cậu không cần phải nóng vội, anh tư này cũng cảm thấy năng lực của mình không bằng Đường Minh Hạo.” Tịch Xuyên nói thật, lúc trước nếu không phải Đường Minh Hạo giúp anh ta thì anh ta chắc chắn không có được Hứa Dinh Dinh.

“Anh tư, không phải chứ? Anh nói quá sao?” cậu bảy trợn mắt lên, anh ta rõ ràng không tin, anh ta biết rõ năng lực của anh tư.

“Tôi không nề nói quá, đến lúc đó cậu sẽ biết.” Tịch Xuyên không nói thêm nữa, chờ bọn họ gặp được bọn nhỏ thì đến lúc đó sẽ biết.

“Em nghe anh tư nói thì hận không thể lập tức gặp bọn nhỏ.” cậu bảy vốn tò mò, anh ta nghe Tịch Xuyên nói xong thì càng không ngồi yên được: “Hay là bây giờ chúng ta đến nhà họ Đường gặp cháu trai và cháu gái đi.”

“cậu bảy, cậu không nhìn đồng hồ xem mấy giờ rồi, bọn nhỏ chắc chắn đã ngủ, trẻ con phải ngủ sớm.” Tịch Xuyên đập tan suy nghĩ của cậu bảy ý tưởng.

“Em cũng là trẻ con, không phải hơn nửa đêm mấy anh vẫn gọi em ra ngoài sao.” cậu bảy bĩu môi, vô cùng không phục.

“cậu bảy, cậu không cần phải gấp gáp, ngày mai rồi đi, ngày mai anh năm đi với cậu.” Cậu năm Tào cũng rất tò mò, chuyện như vậy không thể thiếu cậu năm Tào.

Tịch Xuyên đã sớm gặp qua hai bé cưng cho nên không vội, ngày mai cậu hai Trác phải phẫu thuật, không thời gian, vì thế chỉ có anh ta và cậu bảy.

“Được, được, ngày mai chúng ta đến nhà họ Đường.” Hai mắt cậu bảy sáng lên: “Anh tư nói cháu trai lợi hại như vậy, em nhất định phải mở mang tầm mắt.”

Nguyễn Hạo thần không nói gì, nhưng khóe môi hơi cong lên, Tịch Xuyên nói không sai, con trai anh thật sự rất lợi hại.

Sáng sớm hôm sau Nguyễn Hạo thần nhận được điện thoại của thư ký Lưu.

Trong khoảng thời gian này Nguyễn Hạo thần không quan tâm nhiều đến chuyện của Nguyễn thị, có mấy ngày anh không đến công ty, Nguyễn Hạo thần cho rằng thư ký Lưu gọi điện thoại đến vì chuyện công ty, sau khi điện thoại được kết nối, Nguyễn Hạo thần trầm giọng nói: “Cậu xử lý chuyện công ty là được, không cần nói với tôi.”

Lần trước ở nhà họ Đường, ông cụ Đường nói mấy lời kia với anh thì anh lập tức buông tay không quan tâm chuyện công ty.

Sau này anh cũng không định quan tâm.

Nguyễn Hạo thần hiểu rõ ông cụ Đường, từ trước đến nay ông cụ Đường luôn khoan dung rộng lượng, từ trước đến nay ông không thích tính toán chi li với người khác, có thể làm cho ông cụ Đường nói với anh như vậy cũng đủ chứng minh hai người nhà họ Nguyễn đã làm chuyện quá đáng.

Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn hết lần này đến lần khác mắng chửi Tô Khiết, hết lần này đến lần khác làm cho Tô Khiết đau lòng, anh cũng không thể nhịn chuyện này.

Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn làm những chuyện đó với anh thì anh có thể nhịn, dù sao bọn họ vẫn là bề trên của anh, nhưng anh tuyệt đối không thể chịu đựng bọn họ bắt nạt người phụ nữ của mình.

Hoặc là anh đã sớm vạch rõ quan hệ với nhà họ Nguyễn, từ sau chuyện của mẹ anh thì anh đã sớm không còn tình cảm với nhà họ Nguyễn.

Mà ông cụ Nguyễn cùng bà cụ Nguyễn cũng sớm từng chút một phá hủy suy nghĩ cuối cùng này.

Nếu ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn còn một chút tình thân thì anh cũng không đến mức lạnh lòng và thất vọng như thế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play