Chương 2446

“Ừ, anh biết rồi.” Nguyễn Hạo thần thở dài một hơi, từ trưc” đến nay cậu ba Nguyễn luôn làm mưa làm gió trên thương trường phát hiện mình đối diện với con trai lại có chút luống cuống, không biết bắt đầu từ đâu.

Nhưng đây là con trai của anh, con trai ruột, mà lúc trước dưới tình huống chưa biết rõ anh đã bắt cóc con trai mình, cho nên anh phải tự mình nghĩ cách giải quyết.

Nguyễn Hạo thần cúp máy xong thì nhìn về phía Đường Minh Hạo, anh thấy Đường Minh Hạo đang cúi đầu, vô cùng yên tĩnh ngồi ở đó, điều này làm cho Nguyễn Hạo thần có chút đau lòng, cũng làm cho Nguyễn Hạo thần càng luống cuống.

Đường Minh Hạo nhìn thấy Nguyễn Hạo thần cúp máy thì cũng chỉ nhìn anh như vậy, không nói lời nào, Đường Minh Hạo không nhịn được mím môi.

Đường Minh Hạo còn cố ý hơi xoay người, từ đối mặt với Nguyễn Hạo thần thành đứng quay lưng với Nguyễn Hạo thần, hành động này của bạn học nhỏ Đường Minh Hạo mang theo sự ghét bỏ và bài xích.

Nguyễn Hạo thần thầm thở dài trong lòng, xem ra đứa con trai này rất bài xích anh.

Trong tình huống như vậy, thái độ bài xích của bạn học nhỏ Đường Minh Hạo chứng tỏ đây không phải là lúc thích hợp giải quyết, hơn nữa cũng không thích hợp nói chuyện.

“Ba đưa con về nhà họ Đường?” Nguyễn Hạo thần suy nghĩ, sau đó mới thử hỏi, anh cho người bắt cóc Đường Minh Hạo ở nhà họ Đường đến đây, nhà họ Đường vẫn chưa biết chuyện gì, đương nhiên quan trọng nhất là cậu ba Nguyễn cảm thấy Đường Minh Hạo muốn quay về nhà họ Đường.

Đối mặt với chuyện đột nhiên có thêm một đứa con trai, cậu ba Nguyễn nghĩ cần phải đi từng bước một, không thể quá vội vàng, dù sao đứa con trai này của anh không dễ dỗ giống như đứa trẻ khác, đứa con trai này của anh rất thông minh, rất có lập trường lại còn có rất nhạy cảm.

Nguyễn Hạo thần thấy đến bây giờ đứa con trai này vẫn chưa chấp nhận anh.

Chuyện này không thể gấp gáp, anh cũng không vội vàng, con trai là của anh, con trai ruột, anh sẽ làm cho bạn học nhỏ Đường Minh Hạo tâm phục khẩu phục chấp nhận anh.

Đường Minh Hạo nhanh chóng ngước mắt nhìn Nguyễn Hạo thần một cái, khóe môi hơi mím lại không nói gì.

Nguyễn Hạo thần ngầm cho rằng cậu đồng ý: “Đi thôi, ba đưa con trở về.”

Lúc này Đường Minh Hạo không nhìn Nguyễn Hạo thần mà cất bước đi ra ngoài, quả nhiên Nguyễn Hạo thần không thích cậu.

Nếu Nguyễn Hạo thần ghét bỏ cậu như vậy, vội vàng muốn đưa cậu đi thì cậu cũng không thể tiếp tục ở lại chỗ này làm phiền người ta.

“Cứ đi như vậy sao? Không chơi thêm một chút?” Cố Ngũ có chút ngây người, lúc trước anh ta dùng hết mọi cách cầu xin muốn đưa nhóc con này về, nhưng nhóc con này không hề nể mặt anh ta.

Hiện tại cứ trở về như thế? Hơn nữa cậu chủ nhỏ ngoan ngoãn như thế?

Quả nhiên vẫn là lão đại lợi hại.

Đường Minh Hạo đúng lúc đi đến cửa nghe thấy Cố Ngũ nói thì nhanh chóng nhìn qua, tức giận trừng mắt nhìn Cố Ngũ một cái, Đường Minh Hạo thông minh thế nào cũng chỉ là một đứa trẻ, vẫn có tính cách trẻ con.

“Sao vậy? Tôi nói sai gì sao?” Cố Ngũ đột nhiên bị cậu trừng mắt thì ngây người, vừa rồi anh ta nói sai gì sao?

Vì sao cậu chủ nhỏ trừng mắt với anh ta như thế? Nói thật cậu chủ nhỏ trừng mắt với anh ta làm cho trong lòng anh ta rất lo lắng.

“Tôi vẫn chưa tha thứ cho chú, chuyện chú bắt cóc tôi vẫn chưa xong đâu.” Trong lòng bạn học nhỏ Đường Minh Hạo rất buồn bực, lửa giận không có chỗ thoát ra, Cố Ngũ lại đâm đầu vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play