Chương 2387
Anh ta nổi điên, cô ta cũng không muốn cùng nhau nổi điên đâu.
Thứ mà Tư Đồ Không mua sẽ không trả lại, nhưng mà Liễu Ảnh nghĩ đến chắc hẳn là cửa hàng có thể sẽ cho trả lại, cho nên cô ta muốn đến chọn một cái, sau đó những cái khác để cho chú Lý đem trả lại, là chú Lý đưa Tư Đồ Không trở về, chắc chắn chú Lý biết điện thoại được mua ở đâu.
Liễu Ảnh đi qua, lấy ra một cái điện thoại di động màu đỏ ở trong cái hộp trong điện thoại.
“Không phải em bảo rằng thích màu trắng sao?” Tư Đồ Không thấy cô ta chọn một cái điện thoại màu đỏ, đầu lông mày theo bản năng nhướng lên, cô nhóc lừa đảo này, vừa mới nảy còn lừa anh ta bảo rằng thích màu trắng, cũng may anh ta thông minh lanh lợi, đã mang hết tất cả điện thoại về.
“Đột nhiên tôi lại thích màu đỏ rồi.” Liễu Ảnh cầm điện thoại, cũng không có một chút xấu hổ nào do bị vạch trần, quanh co giống như một chuyện đương nhiên: “Phụ nữ giỏi nhất là thay đổi, anh không biết hay sao?”
“Đồ vật thích thì thay đổi, nhưng người thì không thể…..” Khóe môi của Tư Đồ Không hơi câu lên, bồi thêm một câu nữa với cô, nhưng mà anh ta nói được một nửa, đột nhiên nhớ tới người bây giờ cô ta thích không phải anh ta, mà là Bùi Dật Duy.
Tư Đồ Không đột nhiên có một cảm giác như bị sét đánh trúng, trong lúc nhất thời trực tiếp im lặng.
Chết tiệt, cuối cùng anh ta muốn cô ta giỏi thay đổi hay sao? Hay là vẫn hi vọng cô ta không giỏi thay đổi đây?
Liễu Ảnh nhìn thấy dáng vẻ của anh ta, không nhịn được cười.
“Đi, tôi dẫn em đi ăn cơm.” Tư Đồ Không trực tiếp bỏ qua lời nói lúc nảy, anh ta biết bây giờ người cô ta thích là Bạch Dật Duy, có điều, một ngày nào đó, người cô ta thích sẽ là anh ta, chỉ có thể là anh ta, chỉ có anh ta.
Hiệu suất làm việc của bà Tư Đồ rất nhanh, chuyện trên mạng đã giải quyết xong, cho nên anh ta cũng không cần lo lắng cái gì, có thể dẫn cô ta ra ngoài ăn cơm.
“Bây giờ sao?” Liễu Ảnh ngây người, có chút giật mình, những tin tức trên mạng kia mới vừa được giải quyết, bây giờ anh ta lại dẫn cô ta ra ngoài ăn cơm, không sợ bị người ta chụp được lại viết linh tinh hay sao chứ?
Đến lúc đó nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của công ty anh ta.
“Ừm, ngay bây giờ.” Tư Đồ Không mỉm cười gật đầu: “Không chỉ là bây giờ, sau này mỗi ngày tôi đều đi cùng em, cùng em làm chuyện em thích.”
Liễu Ảnh nhìn qua anh ta, trong lúc nhất thời có chút đờ ra, còn có chút hoảng hốt, đây quả thật là Tư Đồ Không mà cô ta quen biết sao?
Tư Đồ Không nhìn thấy dáng vẻ ngu ngơ của cô ta, khóe môi hơi giương lên, trực tiếp đưa tay ra, ôm cô ta vào ngực, sau đó đi ra ngoài cửa.
“Tôi muốn đi ăn đồ nướng.” Sau khi Liễu Ảnh lấy lại tinh thần, liên tục nói một câu, quả thật đối với chuyện ăn uống cô ta cũng không bắt bẻ, hơn nữa bình thường cô ta cũng rất ít ăn đồ nướng, sở dĩ cô ta nói muốn ăn đồ nướng thật ra là có dụng ý khác.
Hàng đồ nướng thường bày ở bên ngoài, không ở trong phòng, đều là nơi người đến người đi, hẳn là Tư Đồ Không phải biết trường hợp như thế rất dễ dàng bị chụp được.
“Được.” Nhưng mà Tư Đồ Không lại không có chút chần chờ nào mà trực tiếp đồng ý ngay, vô cùng sảng khoái mà đồng ý, sảng khoái đến nỗi làm cho Liễu Ảnh cảm thấy có chút không chân thật.
Sau đó Liễu Ảnh liền bị Tư Đồ Không trực tiếp kéo ra khỏi cửa.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài nhà của nhà họ Đường.
Mấy thuộc hạ tinh anh dưới tay Cố Ngũ đã ngồi xổm ở bên ngoài nhà của nhà họ Đường hai ngày một đêm, mấy người nhà họ Đường cứ ra ra vào vào như vậy.