Chương 2376
Tư Đồ Không nhìn cô, ánh mắt hơi trầm xuống mang theo sự khó hiểu cũng có chút không vui, rõ ràng không vui đối với chuyện cô từ chối.
Liễu Ảnh nhìn anh ta, tươi cười như hoa, hơi thở như hoa lan: “Anh Tư Đồ, anh đã nói nếu tôi không đồng ý thì anh sẽ không chạm vào tôi.”
Đây là lời Tư Đồ Không vừa nói, hiện tại Liễu Ảnh lặp lại, dùng vô cùng tốt.
“Em trêu chọc tôi…” Tư Đồ Không trợn hai mắt nhìn cô, có chút khó tin và buồn bực cũng có chút tủi thân, rõ ràng cô vừa trêu chọc anh ta, anh ta chỉ phối hợp muốn hôn một chút, sao lại không được chứ.
“Ừ, tôi có thể trêu chọc anh, nhưng tôi không đồng ý cho anh chạm vào tôi…” Liễu Ảnh vẫn cười, dường như cười càng vui vẻ, nhưng tay cô vẫn luôn dùng sức ngăn anh ta lại, không cho anh ta tới gần, càng không cho anh ta hôn mình.
Đương nhiên đừng nói đến chuyện khác.
Nếu anh ta cưỡng ép cô ở lại, nếu anh ta không muốn cô sống tốt thì cứ tra tấn nhau đi, ai sợ ai chứ!!
“Em rất quá đáng.” Tư Đồ Không nghe cô nói thì kinh ngạc, cô có ý gì?
Cô có thể trêu chọc anh ta, anh ta lại không thể đụng vào cô?
Người phụ nữ này điên rồi sao? Ai cho cô lá gan này?
“Sao vậy? Lời anh Tư Đồ vừa nói đã quên mất? Hay là anh Tư Đồ muốn đổi ý, nếu anh Tư Đồ muốn đổi ý…” Liễu Ảnh giấu ý cười trên mặt đi, khuôn mặt nhỏ trầm xuống, dáng vẻ có chút khó xử.
“Tôi không nói là muốn đổi ý.” Tư Đồ Không thầm cắn chặt răng, có chút tức giận cắt ngang lời cô nói, anh ta biết cô cố ý, cô chắc chắn cố ý, nhưng vừa rồi cô đã đồng ý ở lại, cho dù anh ta biết cô cố ý cũng chỉ có thể nhịn.
“Ừm, vậy tôi yên tâm rồi.” Liễu Ảnh lập tức thay đổi, lại nở nụ cười, sau đó cô giơ bàn tay không bị anh ta nắm rồi dừng lại ở chỗ yết hầu của anh ta, móng tay nhẹ nhàng lướt qua yết hầu của anh ta.
Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.
Cô ở bên cạnh anh ta năm năm nên biết rõ nơi nhạy cảm nhất trên người anh ta.
“Đừng đùa với lửa.” Con ngươi Tư Đồ Không lập tức tối sầm, giọng nói nhất thời có chút khàn khàn, anh ta biết cô cố ý, anh ta nắm lấy bàn tay không an phận của cô, ngăn cản động tác của cô: “Em không muốn tôi chạm vào em thì đừng lộn xộn.”
“Tôi không lộn xộn.” Lúc này anh ta nắm lấy hai tay Liễu Ảnh nên tay không làm được gì.
Nhưng Tư Đồ Không nắm hai tay cô như vậy, cơ thể của bọn họ dính sát với nhau.
Con ngươi Liễu Ảnh lóe lên, sau đó đột nhiên nhón mũi chân, với sự chênh lệch chiều cao, môi của cô đúng lúc có thể chạm vào yết hầu của anh ta.
Liễu Ảnh không thể dùng tay nên dùng môi chạm vào yết hầu của anh ta.
Cả người Tư Đồ Không cứng đờ, con ngươi càng tối sầm lại, lực nắm cổ tay của cô càng mạnh, bản năng kéo cô vào lòng mình.
“Liễu Ảnh…” Tư Đồ Không lại mở miệng, giọng nói càng khàn khàn, cảm giác được sự kiềm chế.
Liễu Ảnh cười cười, môi rời khỏi yết hầu của anh ta cũng kéo dãn khoảng cách giữa hai người.
Như vậy đã không chịu nổi rồi sao? Trò hay còn ở phía sau đâu, nếu anh ta hiếu thắng lưu lại cô, như vậy liền phải chuẩn bị sẵn sàng…
Tư Đồ Không hít sâu mấy lần mới làm cho mình cố bình tĩnh lại, anh ta nhìn cô, có cảm giác kích động muốn cắn chết cô.