Chương 2335
Dưới tình huống không biết chân tướng, Tô Khiết không thể dễ dàng làm cái gì, dù sao đó là chuyện giữa Tư Đồ Không và Liễu Ảnh, cô phải tô trong quyết định của Liễu Ảnh.
Lúc này, Tư Đồ Không không tiếp tục ngăn cản Tô Khiết nữa, bởi vì anh ta biết bây giờ mình có giải thích cũng không có tác dụng, hơn nữa anh ta không thể giải thích rõ ràng hơn, dù sao chuyện nhưu vậy thật sự quá khó nói ra khỏi miệng.
“Không, mẹ còn chút việc phải về trước, con để ý Sở Sở giúp mẹ.” Bà Tư Đồ đã đi tới, nhìn thấy Tư Đồ Không đứng ngẩn người không nhúc nhích thì ánh mắt bà Tư Đồ hơi dao động.
“Con cho người đưa hai người về.” Tư Đồ Không hoàn hồn, anh ta hơi nhướng máy, ý tứ của anh ta đã rất rõ ràng, là muốn bà Tư Đồ và Mục Sở Sở cùng trở về, hơn nữa anh ta cũng không có ý định đi cùng bọn họ.
“Không…” Trên mặt bà Tư Đồ lộ ra vẻ không vui, giọng nói cũng đề cao vài phần.
Nhưng Tư Đồ Không đã gọi người đến: “Đưa bà chủ và cô Mục ra sân bay.”
Lúc này, giọng nói của Tư Đồ Không đã hơi trầm xuống, hoàn toàn không cho người khác có cơ hội được thương lượng.
Bà Tư Đồ chỉ có thể áp sự không vui xuống, bà ta hiểu tính cách của con trai mình, cho nên không nói gì thêm nữa mà đưa Mục Sở Sở rời đi.
Sau khi bà Tư Đồ đưa Mục Sở Sở rời khỏi yến hội, Tư Đồ Không thở dài nhẹ nhõm một hơi, mẹ ròi đi, anh cũng không cần phải lo lắng mẹ nói sai gì ở yến hội nữa.
Con ngươi của Tư Đồ Không hơi chuyển động, lại nhìn về phía Tô Khiết, tuy nhiên lần nay anh ta không đi qua đó mà nhanh chóng rời đi.
Bây giờ anh muốn trở về, vội vàng muốn trở về, anh muốn đi gặp cô, cực kỳ cực kỳ muốn gặp cô.
Ngày mai chính là ngày cuối cùng trong kỳ hạn năm năm của bọn họ, từ trước đến nay Tư Đồ Không luôn không sợ trời không sợ đất, nhưng lúc này trong lòng lại sợ hãi, anh thật sự sợ ngày mai cô sẽ rời khỏi mình.
Tuy nhiên anh đã quyết định sẽ không để cô đi, cho nên dù thời hạn năm năm đã đến, anh cũng tuyệt đối không để cô đi.
Anh phải để cô ở bên mình, ở bên anh cả đời.
Tư Đồ Không nhanh chóng rời khỏi khách sạn, nhưng Tư Đồ Không không đi sân bay mà gọi điện thoại: “Chuẩn bị máy bay riêng cho tôi, tôi phải về thành phố A.”
Hiện tại anh hận không thể ở bên cạnh cô ngay lập tức, không muốn chậm trễ dù chỉ một giây, cho nên anh muốn nán lại chờ máy bay, trực tiếp liên hệ cho máy bay riêng.
Sau khi gọi điện thoại xong, Tư Đồ Không âm thầm thở ra một hơi, nghĩ đến thời hạn năm năm của bọn họ, trong lòng anh hơi lo lắng, hơi sợ hãi, nhưng nghĩ đến có thể gặp được cô, tâm của của anh lại không khỏi nhảy nhót.
Nhảy nhót như cậu thanh niên choai choai mói biết yêu lần đầu.
Chỉ là, Tư Đồ Không hoàn toàn không ngờ tới, có một cơn gió lốc thật lớn đang chờ mình…
“Khiết Khiết, người phụ nữ của Tư Đồ Không là bạn của cậu à?” Bùi Vũ Ninh thấy Tư Đồ Không rời đi thì quay sang hỏi Tô Khiết, biểu cảm trên mặt cô ấy có hơi húc tạp.
“Ừ.” Vì chuyện của Liễu Ảnh, tâm trạng của Tô Khiết khá trầm trọng, chỉ nhẹ nhàng trả lời.
Bùi Vũ Ninh nhìn Tô Khiết, khóe môi giật giật, rõ ràng là muốn nói gì đó, nhưng bỗng nhiên lại do dự.
“Cậu muốn nói cái gì? Nói đi.” Tô Khiết nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của Bùi Vũ Ninh, cô cau mày, kiểu muốn nói lại thôi này của Bùi Vũ Ninh sợ là không phải chuyện gì tốt.