Chương 2326
“Bà Ngụy.” Chỉ là Tư Đồ Không còn chưa nói xong, bà Tư Đồ đã xoay người, cao giọng gọi bà Ngụy đứng gần đó.
Trong trường hợp bình thường, những quý bà như bà Tư Đồ sẽ không lớn tiếng gọi người khác như vậy, nữa là vừa rồi Tư Đồ Không còn chưa nói xong.
Cho nên rõ ràng bà Tư Đồ cố ý.
Mắt Tô Khiết lóe lên. Nhưng cô không quen biết với bà Tư Đồ, lúc này tất nhiên không thể nói gì.
Bà Ngụy đang nói chuyện với người khác, khi nghe được tiếng gọi mới quay đầu lại, rõ ràng càng cười tươi hơn khi nhìn thấy bà Tư Đồ. Bà Ngụy xoay người và đi về phía bên này.
Bà Tư Đồ cũng đi về phía bà Ngụy. Bà Tư Đồ vẫn nắm tay Mục Sở Sở, cho nên kéo cả cô ta đi cùng.
Tư Đồ Không hơi híp mắt lại. Anh ta tất nhiên biết là mẹ mình cố ý. Nhưng bây giờ mẹ anh ta đi gặp bà Ngụy, anh ta cũng không tiện đuổi theo giải thích nữa.
Tư Đồ Không chỉ hy vọng Tô Khiết đừng nói linh tinh gì với Liễu Ảnh.
Giao hẹn năm năm giữa anh ta và Liễu Ảnh lúc trước đã sắp đến. Từ sau vụ cãi nhau lần trước, Liễu Ảnh chưa từng nhắc lại với anh ta, nhưng anh ta biết Liễu Ảnh vẫn đang lên kế hoạch muốn rời đi.
Trong thời gian này, anh ta đang cố gắng giữ Liễu Ảnh tiếp tục ở lại bên cạnh mình.
Nếu lúc này Tô Khiết lại nói gì đó với Liễu Ảnh, vậy sợ rằng cố gắng của anh ta sẽ đổ xuống sông xuống biển hết.
“Cô Tô, đã lâu không gặp. Sao tôi không thấy cậu ba Nguyễn vậy?” Tư Đồ Không chủ động tới gần Tô Khiết.
“À, anh ấy không tới. Tôi tới tham dự bữa tiệc như vậy thì không cần đàn ông đi kèm, không giống tổng giám đốc Tư Đồ.” Tô Khiết nhếch môi, trong lời nói rõ ràng có chút ám chỉ.
Tư Đồ Không là người thông minh, tất nhiên hiểu rõ ý của Tô Khiết.
“Đúng rồi, không biết bây giờ Ảnh nhi nhà tôi thế nào? Tôi đã rất lâu không liên lạc với cô ấy rồi. Đợi lát nữa, tôi phải gọi điện thoại cho Ảnh nhi mới được.” Lúc này, trong lòng Tô Khiết rất tức giận. Đương nhiên cũng vì Liễu Ảnh nên Tô Khiết nói chuyện có ý uy hiếp.
“Đừng, hôm nay chỉ là một hiểu nhầm, tất cả đều là hiểu nhầm thôi. Trước khi tới đây, tôi không biết mẹ tôi dẫn Mục Sở Sở qua theo, lại càng không biết những chuyện khác.” Tư Đồ Không từng này tuổi vẫn chưa từng bị uy hiếp. Hơn nữa anh ta cũng hận nhất là bị người khác uy hiếp. Nhưng bây giờ anh ta nghe Tô Khiết uy hiếp, lại chỉ có thể nuốt giận!
Anh ta còn phải cố nhịn mà giải thích với Tô Khiết nữa.
“Chuyện gì vậy? Tư Đồ anh đang giải thích gì với Khiết Khiết thế? Hai người có quan hệ thế nào?” Lúc này Bùi Vũ Ninh bối rối, hoàn toàn không hiểu được giữa hai người kia đang xảy ra chuyện gì?
Cô biết Tư Đồ Không kiêu ngạo tới mức nào, cuồng vọng tới mức nào. Đây vẫn là lần đầu tiên cô thấy Tư Đồ Không cố giải thích với người khác như vậy.
“Tôi không liên quan gì đến anh ta.” Tô Khiết làm sáng tỏ luôn: “Cho nên tổng giám đốc Tư Đồ không cần giải thích với tôi.”
“Gần đây cô ấy ở nhà một mình rất buồn chán. Cô có thời gian có thể qua chơi với cô ấy. Chỉ là có mấy lời, cô có thể không nói thì đừng nói ra.” Khóe miệng Tư Đồ Không giật giật. Người phụ nữ của Nguyễn Hạo thần khó chơi thật sự không bình thường đâu.
Người phụ nữ của Nguyễn Hạo thần, cô cả nhà họ Đường, còn là người bạn duy nhất của Liễu Ảnh, anh ta thật sự không đắc tội nổi.
Nếu không thể đắc tội, vậy thì cung bái thôi.